*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cú đấm này mặc dù chỉ nhắm vào mỗi Diệp Huyên, thế nhưng đất trời xung quanh cũng phải trở nên hư huyễn theo!
Lúc này, một con rồng khổng lồ xuất hiện ở sâu trong tinh không, nó nhìn xuống Huyền Nhất ở phía dưới, nói với giọng điệu kèm theo uy thế ngút trời: "Huyền Nhất Chí Tôn, cô muốn phá hủy thế giới này sao?"
Linh mạch siêu cấp!
Con cự long trước mắt này chính là thủ lĩnh của ba mươi sáu linh mạch khác: Linh Long!
Đạo Huyền Nhất lạnh lùng liếc mắt nhìn Linh Long: "Hôm nay ta chỉ giết một người, Linh Long Chí Tôn, đừng chọc vào ta!"
Nói xong, nàng ta lại nhìn sang Diệp Huyên, vẫn không hề nhiều lời mà chỉ tung quyền ra!
Phía xa xa, ở trong vực sâu vô tận, Diệp Huyên đột nhiên bước về trước một bước, sau đó rút kiếm ra chém.
Nhất Kiếm Trảm Quá Khứ, Nhất Kiếm Trảm Hiện Tại, Nhất Kiếm Trảm Tương Lai!
Ba kiếm hợp nhất!
Ầm!
Diệp Huyên vừa ra kiếm, ba luồng kiếm quang đã bùng nổ ngay trước mặt hắn!
Diệp Huyên lại thối lui!
Hơn nữa, lần này sau khi hắn dừng lại, thân thể hắn đã lặng lẽ tiêu biến!
Không ngăn được!
Đạo Huyền Nhất nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên chỉ còn lại linh hồn hư huyễn: "Ta biết lai lịch của ngươi không đơn giản, tại sao không gọi người?"
Ở đằng xa, Diệp Huyên đột nhiên mở tay ra, kiếm Thanh Huyên rung lên, một khắc sau, linh hồn hắn lập tức bốc cháy.
Đốt hồn!
Nhìn thấy cảnh này, Đạo Huyền Nhất híp hai mắt lại: "Không ngừng tự hại bản thân, có tác dụng gì chứ?"
Nói xong, thân thể nàng ta chậm rãi bay lên, nàng ta nắm chặt tay phải lại, một khắc sau, cả người nàng ta chợt biến mất!
Diệp Huyên ở đằng xa đột nhiên hóa thành một luồng kiếm quang đỏ tươi rồi cũng biến mất!
Xoẹt!