*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn thấy một màn trước mắt, sắc mặt của đám người Diệp Huyên vô cùng cổ quái.
Còn có thể như vậy?
Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Nam Sứ: “Nam Sứ cô nương, đây...”
Nam Sứ cười nói: “Cảm thấy rất khó hiểu?”
Diệp Huyên gật đầu: “Có chút!”
Nam Sứ mỉm cười: “Thật ra, khi mới đưa ra phương thức kiếm tiền này, chúng ta đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, cũng không thể hiểu nổi, nhưng về sau chúng ta phát hiện, những người sẵn lòng thử, hiện tại đều giàu có, phát tài.”
Nói đến đây, nàng ta lắc đầu cười: “Thật không hiểu Các chủ lấy đâu ra nhiều suy nghĩ kỳ diệu như vậy.”
Diệp Huyên cười nói: “Nam Sứ cô nương, Các chủ của các ngươi là nữ à?”
Nam Sứ nhìn Diệp Huyên, có chút kinh ngạc: “Làm sao ngươi biết?”
Diệp Huyên trầm lặng một hồi, nói: “Đoán!”
Nam Sứ cười nói: “Vậy ngươi đoán cũng thật chuẩn, Các chủ quả thật là nữ, hơn nữa, vẫn là một vị kì nữ!”
Nói xong, nàng ta dẫn theo đám người Diệp Huyên tiếp tục đi.
Dọc theo đường đi, Diệp Huyên không ngừng đánh giá bốn phía, không thể không nói, Quan Vũ Trụ này có hơi khác với những vũ trụ khác, có rất nhiều thứ cổ quái, hiếm lạ.
Điều này làm cho hắn nhớ tới một người!
Đệ Cửu!
Cô gái đến từ hệ Ngân Hà kia!
Lúc trước Đệ Cửu cũng mang tới rất nhiều thứ cổ quái hiếm lạ!
Chẳng lẽ Các chủ này và Đệ Cửu giống nhau, đều đến từ hệ Ngân Hà?
Đối với vị Các chủ Tiên Bảo Các này, Diệp Huyên có chút tò mò.
Không bao lâu, Nam Sứ đã dẫn đám người Diệp Huyên đến Tiên Bảo giới, đây là một nơi tương đối nòng cốt của Tiên Bảo Các,so sánh trung tâm đích địa phương, chỉ có một vài nhân vật thực quyền của Tiên Bảo Các mới có thể đến đây.
Tiên Bảo giới không lớn, nhưng vô cùng đẹp.
Trong Tiên Bảo giới có bảy đảo nhỏ, đảo nhỏ nằm ở vị trí trung tâm của Tiên Bảo Các, mà xung quanh bảy đảo nhỏ này là nước biển vô biên vô hạn.
Bảy đảo nhỏ phân biệt là: Thiên Xu, Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Dao Quang!
Trên đảo không có kiến trúc xa hoa, trên mỗi một đảo đều chỉ có vài nhà cỏ vô xùng đơn giản, đơn giản tới cực hạn. Tuy rằng đơn giản, nhưng rất lịch sự tao nhã.
Nam Sứ dẫn Diệp Huyên đến đảo Dao Quang, bởi vì nàng ta chính là đảo chủ của đảo Dao Quang.
Nam Sứ dẫn Diệp Huyên vào một căn nhà tranh, nàng ta và Diệp Huyên ngồi đối diện nhau, mà đám Nam Vị Ương thì ở bên ngoài chờ đợi.