Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8655




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên hạ giọng nói: “Mẫu thân lột vảy của Nhị Nha sao?”  

Tiểu Tháp đáp: “Sao có thể? Chắc là vảy rơi ra khi Nhị Nha lột da”.  

Diệp Huyên chau mày: “Lột da á?”  

Tiểu Tháp đáp: “Đúng vậy, mỗi lần Nhị Nha tiến bộ thì đều lột da và vảy một lần. Số vảy trên người này có lẽ là số vảy mà Nhị Nha không cần sau khi lột da, chỉ không biết là vảy được thay từ lúc nào. Nếu như cách đây không lâu thì số vảy đó sẽ rất lợi hại, đương nhiên, dù là vảy trước đây thì cũng vô cùng đáng sợ”.  

Diệp Huyên suy nghĩ rồi dùng ý niệm, kiếm Thanh Huyên liền chém lên người hắn.  

Xoẹt!  

Cơ thể hắn tóe lửa.  

Diệp Huyên nhìn xuống ngực mình, chỗ đó của áo giáp xuất hiện một vết xước nhỏ nhưng lập tức trở lại bình thường ngay sau đó.  

Diệp Huyên khẽ nhếch mép.  

Lợi hại!  

Vẫn là Nhị Nha lợi hại nhất!  

Mặc dù một kiếm lúc nãy không dùng hết sức nhưng đó là kiếm Thanh Huyên mà!  

Đương nhiên cũng không phải là do kiếm Thanh Huyên tệ, thật ra, bất kể là Tiểu Tháp hay chiếc áo giáp này,kiếm Thanh Huyên cũng đều có thể đánh tan, chỉ có điều không dễ dàng mà thôi, nhất định phải dùng kiếm hết sức.  

Thật ra điểm đáng sợ nhất của chiếc giáp vảy này không nằm ở khả năng phòng ngự của nó mà là sức mạnh cực lớn nằm trong nó.  

Nhất định sức mạnh đó có liên quan đến Nhị Nha.  

Lúc này hắn bỗng nhiên phát hiện, Nhị Nha cũng là một kho tàng.  

Tiểu Tháp chợt nói: “Tiểu chủ, trước mặt người vẫn còn một chiếc nhẫn chứa đồ kìa”.  

Diệp Huyên nhìn về phía trước, ở vị trí của áo giáp lúc nãy còn có một chiếc nhẫn màu đen, hình dáng của chiếc nhẫn khá kỳ lạ, trông giống một con yêu thú, nhe nanh múa vuốt như muốn chọn người để nuốt.  

Diệp Huyên chau mày, hắn cầm chiếc nhẫn lên, cẩn thận quan sát một lượt, rất nhanh sau đó hắn đã phát hiện bên trên chiếc nhẫn có hai chữ: “Nhẫn Huyên”.  

Nhẫn Huyên?  

Diệp Huyên quét thần thức và phát hiện nó là một chiếc nhẫn bình thường, không phải nhẫn chứa đồ.  

Diệp Huyên lại quan sát chiếc nhẫn một lần nữa, sau đó nói: “Nhẫn Huyên? Tiểu Tháp, ngươi nghĩ đây là nhẫn gì?”  

Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi đáp: “Bên trong không có gì, đồng nghĩa với việc đây là chiếc nhẫn đại diện cho thân phận”.  

Diệp Huyên chau mày: “Chiếc nhẫn để xác định thân phận… Tượng trưng cho thân phận thiếu chủ của Huyên giới sao? Nhưng không đúng, ta đã là thiếu chủ của Huyên giới rồi, để lại chiếc nhẫn này chẳng phải là dư thừa sao?”  

Tiểu Tháp đáp: “Chắc là tượng trưng cho thân phận khác”.