*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong sân bỗng chốc sôi sục!
Diệp Huyên quay về rồi!
Nhân vật lớn truyền kỳ trong truyền thuyết trở về rồi?
Trên núi Thương Lan, vô số học tử đều chạy ra, gần như là toàn bộ đều đi ra, một vài trưởng lão học viện bế quan và đạo sư cũng đều xông ra ngoài!
Không chỉ vậy, tin tức Diệp Huyên xuất hiện cũng nhanh chóng lan đi khắp Thanh Châu, thoáng chốc, vô số người đều vội chạy đến học viện Thương Lan!
Diệp Huyên tuy là viện trưởng học viện Thương Lan, nhưng, người cả Thanh Châu này vô cùng tôn kính hắn, bởi vì trước đây hắn từng cứu giúp Thanh Châu, không những thế, còn nâng cao văn minh võ đạo Thanh Châu lên cao!
Có thể nói, uy danh của Diệp Huyên ở cả Thanh Châu này rất rất cao!
Dưới núi Thương Lan, vô số người đều nhìn về phía Diệp Huyên, ánh mắt đầy phấn khích và tôn sùng!
Mặc Vân Khởi liếc nhìn Nam Li Thiên bên cạnh: “Người ta đến tìm ngươi, ngươi giải quyết?”
Diệp Huyên nhìn Nam Li Thiên, lúc này, Nam Li Thiên cũng đang nhìn hắn.
Diệp Huyên cười nói: “Nam cô nương, chẳng phải ngươi muốn tỷ thí rèn luyện với ta sao? Đến đi!”
Nam Li Thiên nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Diệp viện trưởng, xin chỉ giáo!”
Vừa dứt lời, nàng ta mở lòng bàn tay, một thanh kiếm bỗng xuất hiện trong tay nàng ta, sau đó, nàng ta đột nhiên rống gào: “Vạn kiếm quy nguyên!”
Nói xong, kiếm trong tay nàng ta phóng lên trời, đâm thẳng vào trời xanh, sau đó, xung quanh không ngừng vang vọng tiếng kiếm từng hồi!
Diệp Huyên nhíu mày, muội tử này muốn triệu hồi kiếm của toàn bộ kiếm tu tại Thanh Châu sao? Thú vị đấy!
Ngay lúc này, Nam Li Thiên mở lòng bàn tay, một hộp kiếm đã xuất hiện trong tay nàng ta, tiếp đó, cả vạn thanh kiếm bỗng nhiên bay ra từ trong hộp kiếm.
Thấy vậy, Diệp Huyên chỉ im lặng.
Tự chuẩn bị kiếm sao?
Nam Li Thiên kia tức giận chỉ vào Diệp Huyên: “Diệp Huyên, xem thử kiếm kỹ mạnh nhất của ta đi!”
Vừa dứt lời, hai tay nàng ta tạo ấn, lẩm nhẩm niệm chú, rất nhanh sau đó, những thanh kiếm kia dao động, sau đó, cả vạn kiếm đồng loạt bắn về phía Diệp Huyên, vừa nhìn qua, thanh thế rất kinh người!
Ở phía xa, Diệp Huyên khẽ cười, khi những thanh kiếm kia vừa đến trước mặt hắn chừng mười trượng thì tất cả kiếm đột nhiên dừng lại, tiếp đó, toàn bộ kiếm lập tức rơi xuống đất, khẽ run rẩy.
Đang sợ hãi!
Vạn kiếm đang sợ hãi!
Thấy vậy, ánh mắt Nam Li Thiên kia đầy vẻ khó tin: “Chuyện này… Sao có thể?”