*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong, hai người nhìn nhau một cái, trong mắt đều mang theo chút nghi vấn.
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Ta còn một loại huyết mạch khác!”
Nói xong, hắn thúc giục huyết mạch Bất Tử!
Hai người nhìn thấy sức mạnh của huyết mạch Bất Tử, sắc mặt thay đổi, tiếp đó là mừng như điên, sau đó hai người hành lễ thật sâu với Diệp Huyên: “Bái kiến Thiếu chủ!”
Thiếu chủ!
Diệp Huyên trầm lặng một lúc, sau đó nói: “Các ngươi là người của mẫu thân?”
Huyền Âm vội vàng nói: “Đúng vậy!”
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Mẫu thân có khoẻ không?”
Huyền Âm gật đầu: “Chủ mẫu rất tốt, chỉ là rất nhớ thiếu chủ. Nhưng Kiếm chủ không cho bà tới tìm cậu, nói là để Thiếu chủ tự mình trưởng thành... Lần này, chủ mẫu thật sự không nhịn nổi, bởi vậy, phái chúng ta đi tìm Thiếu chủ”.
Diệp Huyên cười nói: “Các ngươi biết cha ta?”
Huyền Âm gật đầu.
Diệp Huyên có chút khó hiểu: “Vậy sao các ngươi lại không biết huyết mạch của ta?”
Huyết mạch!
Huyền Âm cười khổ: “Chúng ta chưa từng gặp qua loại huyết mạch như của Thiếu chủ!”
Diệp Huyên còn muốn hỏi, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, với thực lực hiện tại của chủ nhân, cơ bản không thể kích hoạt huyết mạch Phong Ma, bởi vậy, ngoại trừ một vài người lớn tuổi lúc trước, những người còn lại cơ bản không thể biết huyết mạch Phong Ma của y!”
Nghe vậy, Diệp Huyên đã hiểu.
Lúc này, xa xa Vô Si đột nhiên nói: “Tán gẫu xong chưa?”
Huyền Âm xoay người nhìn về phía Vô Si: “Chính là ngươi muốn tiêu diệt Thiếu chủ của Huyên giới ta?”
Vô Si híp mắt lại: “Thiếu chủ Huyên giới?”
Huyền Âm cười nhạo một tiếng: “Thế nào, chưa nghe nói qua Huyên giới?”
Vô Si gật đầu: “Quả thật chưa từng nghe nói về Huyên giới! Như thế nào, Huyên giới rất lợi hại sao?”
Huyền Âm cười ha ha, tiếng cười không kiêng nể gì.
Lúc này, Diệp Huyên kéo tay áo của Huyền Ngộ ở bên cạnh: “Tiền bối, Huyên giới rất lợi hại sao?”
Huyền Ngộ cười khổ: “Thiếu chủ, cậu gọi ta Huyền Ngộ là được rồi, hai chữ tiền bối, ta thật sự không dám nhận!”
Diệp Huyên cười nói: “Trả lời câu hỏi của ta trước đã!”
Huyền Ngộ do dự một lát, sau đó nói: “Nói khiêm tốn một chút, lợi hại hơn Yêu Giáo!”
Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Không khiêm tốn thì sao?”