Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8589




Diệp Huyên tiến lên một bước, ngón cái khẽ gõ nhẹ, kiếm Thanh Huyên trong bay tức khắc bay ra.  

Kiếm vừa bay ra, lực lượng mạnh mẽ như tinh hà đổ xuống, thoáng chốc khiến cả Yêu Thần giới phải nứt lìa.  

Vô số người và yêu thú đều bị sốc, tất cả đều nhìn lên bầu trời Yêu Thần Thành.  

Xa xa, Vô Si híp mắt lại, lần đầu tiên trong mắt hiện lên vẻ nghiêm nghị, ông ta bước lên một bước, tay phải giơ lên chặn ngang trước người: “Ngự thủ thiên địa!”  

Bùm!  

Một lực lượng mạnh mẽ đột nhiên trào ra từ trong cơ thể ông ta, cuối cùng tập trung trên cánh tay.  

Đoàng!  

Một vùng kiếm quang b ắn ra, cánh tay Vô Si nứt toác, đồng thời bản thân ông ta cũng lùi lại mấy vạn trượng, ông ta vừa dừng lại, thời không nơi ông ta vừa đứng đã bị huỷ diệt, trở nên đen kịt!  

Vô Si chậm rãi nhắm hai mắt lại, thân thể đã hoàn toàn rạn nứt, nhưng lại hồi phục rất nhanh, một lát sau ông ta nhìn Diệp Huyên: “Rất mạnh”.  

Diệp Huyên cầm kiếm đứng thẳng, cười nhẹ: “Như nhau thôi”.  

Vô Si nhìn hắn: “Tiêu Bảo Các không bảo vệ được ngươi đâu! Hôm nay, thế giới này sẽ là nơi chôn cất ngươi và tất cả người của Tiêu Bảo Các!”  

Nói xong ông ta định xuất chiêu, đúng lúc này, một tiếng quát tức giận đột nhiên vang vọng khắp bầu trời từ phương xa: “Ai dám đả thương Thiếu chủ của Huyên giới ta! Con mẹ nó, ai dám!!”  



Thiếu chủ Huyên giới!  

Mọi người ở đây ngơ ngác.  

Ai là thiếu chủ Huyên giới?  

Mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, tại nơi xa xa phía chân trời, hai ông lão vội vàng chạy tới.  

Người đến chính là Huyền Âm và Huyền Ngộ từng đến Thiên gia Chu tộc tìm Diệp Huyên.  

Vô Si ở phía dưới nhìn thấy hai người kia thì nhăn mày, đây lại là ai?  

Huyền Âm và Huyền Ngộ xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, nhìn thấy Diệp Huyên, hai người do dự một lát, sau đó Huyền Âm rất cẩn trọng hỏi: “Công tử, cậu chính là Diệp Huyên?”  

Diệp Huyên hơi do dự, sau đó gật đầu: “Hai vị là?”  

Huyền Âm ngập ngừng, sau đó nói: “Công tử, có không xem huyết mạch của cậu một chút được không?”  

Diệp Huyên nhíu mày: “Các ngươi là?”  

Huyền Âm vội vàng nói: “Hai chúng ta không có ác ý, chỉ là muốn xác nhận thân phận của cậu!”  

Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó thúc giục huyết mạch Phong Ma trong cơ thể.  

Nhưng mà, hai người lại ngây người.  

Huyền Âm nhíu mày: “Không phải sao?”