Thời không trước mặt Đệ Nhị Viêm lập tức biến thành một hố sâu, mà kiếm Thanh Huyên cũng bị cú đấm đó ép dừng lại!
Diệp Huyên im lặng.
Cường giả Trụ Tâm Cảnh có thể phòng bị Trảm Tương Lai của hắn, sao đối phương có thể phòng bị được?
Lúc này, Đệ Nhị Viêm đột nhiên xoay tay phải về phía trước.
Ầm!
Kiếm Thanh Huyên bị đánh bay.
Diệp Huyên mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên bay về lại trong tay hắn, một khắc sau, hắn chợt nhảy lên, trong nháy mắt, hắn đã đứng trên đầu Đệ Nhị Viêm, sau đó chém xuống một kiếm!
Nhất Kiếm Trảm Mệnh!
Chiêu kiếm chém xuống, tinh không xung quanh bắt đầu sụp đổ!
Đệ Nhị Viêm rất bình tĩnh, ông ta giơ tay phải lên.
Ầm!
Chiêu kiếm này của Diệp Huyên chém lên cánh tay của Đệ Nhị Viêm, khiến ông ta lùi lại mấy trượng, nhưng ông ta vẫn đỡ được, chẳng những thế, Lưu Thệ Chi Lực của Diệp Huyên cũng không có hiệu quả với ông ta!
Dù tinh không xung quanh đã hoàn toàn sụp đổ, nhưng Đệ Nhị Viêm lại không bị làm sao cả!
Thấy cảnh này, Diệp Huyên hơi nhíu mày, chiêu kiếm này của hắn không chỉ có Lưu Thệ Chi Lực mà còn có lực lượng nghịch thời gian, nhưng đối phương lại có thể đỡ được nó!
Đệ Nhị Viêm ở phía xa nhìn Diệp Huyên: “Chiêu kiếm này của ngươi, dưới Trụ Tâm Cảnh, không ai có thể đỡ được!”
Diệp Huyên im lặng một lát rồi nói: “Sao ông có thể đỡ được Lưu Thệ Chi Lực này?”
Đệ Nhị Viêm nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Với thân phận và lai lịch của ngươi, chắc không thể không biết đến Bất Hủ Chi Lực đâu đúng không!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Bất Hủ Chi Lực?”
Đệ Nhị Viêm gật đầu: “Bất Hủ Chi Lực, lực lượng bất hủ, bất diệt bất tử, vĩnh tồn với thời gian! Tuy Lưu Thệ Chi Lực của ngươi mạnh, nhưng không thể chảy qua bất hủ được!”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta hiểu rồi! Vậy ông đỡ chiêu Trảm Tương Lai kia của ta như thế nào?’
Đệ Nhị Viêm im lặng một lát rồi nói: “Với thực lực của ngươi bây giờ, chiêu kiếm đó có thể chém trúng ta vào nửa khắc sau, mà nửa khắc này đủ để ta cảm nhận được nguy hiểm, chỉ cần ta luôn luôn đề phòng, kiếm của ngươi sẽ không giết được ta”.
Diệp Huyên nhìn Đệ Nhị Viêm: “Còn gì nữa không?”
Đệ Nhị Viêm nói: “Đoán kiếm của ngươi!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Đoán kiếm của ta?”
Đệ Nhị Viêm gật đầu: “Hai chiêu kiếm này của ngươi đều rất mạnh, có thể nói là dưới cảnh giới Trụ Tâm Cảnh, ngươi là một tồn tại vô địch. Dù là Trụ Tâm Cảnh, ngươi cũng có thể đánh một trận! Đương nhiên nếu ngươi muốn dựa vào hai chiêu kiếm này để tiêu diệt cường giả Trụ Tâm Cảnh là không thể nào!”
Dứt lời, ông ta nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Trụ Tâm Cảnh không yếu như ngươi nghĩ đâu!”
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Ta hiểu rồi!”