*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong, kiếm Thanh Huyên rung động dữ dội, xuyên thẳng qua gậy đèn, sau đó đâm vào giữa chân mày của người đàn ông trung niên!
Ầm!
Người đàn ông trung niên lập tức bị kiếm Thanh Huyên hấp thu sạch sẽ!
Nhất Kiếm Định Hồn!
Đệ Nhị Tiên phía chân trời lập tức hoá đá: “Đây là…”
Sau khi hấp thu hoàn toàn linh hồn của tiên thần, khí thế của kiếm Thanh Huyên đột nhiên tăng vọt, cùng lúc đó, giọng nói của Tiểu Hồn chợt vang lên: “Tiểu chủ, ta sắp đột phá rồi!”
Diệp Huyên im lặng một lát rồi nhìn về phía Đệ Nhị Tiên: “Thì ra cô đến để tặng quà! Cảm ơn nhé!”
Đệ Nhị Tiên: “…”
Không thể không nói, tiên thần mà Đệ Nhị Tiên gọi tới rất mạnh, có thể đỡ được Trảm Mệnh của hắn!
Phải biết rằng, đến tận bây giờ, Đệ Nhị Tiên vẫn không dám trực tiếp đỡ chiêu Trảm Mệnh kia của hắn.
Tiếc rằng tiên thần này là linh hồn!
Kiếm Thanh Huyên cộng với Nhất Kiếm Định Hồn của hắn chính là thiên địch của linh hồn!
Sau khi kiếm Thanh Huyên cắn nuốt hết linh hồn của tiên thần kia, khí thế trên người hắn lập tức không ngừng dâng lên.
Sắp đột phá!
Kiếm Thanh Huyên có thể lên cấp, nhưng đã lâu rồi nó không đột phá!
Diệp Huyên hơi chờ mong.
Diệp Huyên chợt nghĩ đến điều gì, hắn ngẩng đầu nhìn Đệ Nhị Tiên ở phía xa, sắc mặt nàng ta vô cùng bình tĩnh: “Ta đánh giá thấp ngươi rồi!”
Diệp Huyên cười nói: “Đệ Nhị Tiên cô nương, ta cảm thấy giữa chúng ta không có thù sâu hận lớn gì, không cần phải liều mạng như thế đúng không?”
Hắn thật sự không muốn liều mạng!
Giết người phụ nữ này?
Nếu thật sự gi3t chết nàng ta, thì hắn cũng đoán được tình huống tiếp theo.
Nói đơn giản là Đệ Nhị tộc gì đó sẽ điên cuồng nhằm vào hắn, cuối cùng hắn sẽ không đấu lại được, sau đó lại để Thanh Nhi hoặc phụ thân ra mặt giải quyết…
Hắn đã chán lắm rồi!
Hơn nữa hắn và người phụ nữ này thật sự không có thù sâu hận lớn gì cả! Chỉ vì một chuyện nhảm nhí mà kết thù thì có đáng không?