Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8444




Trên đời lại có người có thể giết Mệnh Huyền Cảnh trong nháy mắt.  

Có khi nào lão đã đánh giá thấp Thiên Mệnh rồi?  

Lão quỷ bỗng dưng không cho rằng suy nghĩ này hoang đường nữa.  

Lúc này, thanh kiếm trước mặt lão khẽ run lên rồi biến mất.  

Lão do dự một hồi trước khi khom người thi lễ rồi rời đi.  

Vừa đi vừa run.  

Mệnh Huyền ư?  

Nàng kia rõ ràng không phải Mệnh Huyền!  

Diệp thiếu!  

Lão quỷ bỗng cảm thấy Diệp thiếu tốt vô cùng...  

Vừa khiêm tốn lại ôn hòa biết bao...  

Diệp Huyên: “...”  

...  

Không lâu sau khi lão quỷ rời đi, có một người đàn ông trung niên xuất hiện.  

Trưởng lão Chu tộc, Chu Kình.  

Đứng cạnh ông ta là một cô gái mặc váy dài tím, mi mục như họa, xinh đẹp truyệt trần.  

Người này chính là yêu nghiệt đứng đầu Nguyên Vũ Trụ, Chu Tân.  

Chu Tân nhìn lướt khắp bốn phía, lãnh đạm nói: “Đối phương đã có thể giết Nhị thúc một cách im hơi lặng tiếng như vậy, chứng tỏ có ít nhất ba Mệnh Huyền Cảnh, hoặc thực lực kẻ này ở trên Mệnh Huyền Cảnh”.  

Trên Mệnh Huyền Cảnh!  

Chu Kình nghe vậy thì nhíu mày: “Không quá khả thi”.  

Chu Tân nhìn khắp bốn phía: “Đúng vậy, nhưng cho dù là ba Mệnh Huyền Cảnh cũng khó lòng giết được Nhị thúc dễ dàng đến thế”.  

Nàng ta nhắm mắt lại: “Chu tộc ta gặp phiền phức rồi”.  

Phiền phức!  

Chu Kình cau mày: “Ta thấy không đến nỗi ấy chứ?"  

Chu Tân lắc đầu: “Cha à, chúng ta mất một Mệnh Huyền Cảnh, mất một cách im ắng, như vậy còn chưa đủ phiền hay sao?"  

Chu Kình im lặng.  

Chu Tân nhìn khắp bốn phía: “Chu tộc ta vẫn luôn vô địch từ ngàn vạn năm trước cho đến nay, khiến tộc nhân không khỏi sinh lòng kiêu ngạo, không xem ai ra gì...”  

Nàng ta lắc đầu: “Rất có thể sẽ gây họa”.  

Chu Kình nhìn con mình: “Con thấy nên làm thế nào?"  

Chu Tân im lặng một hồi rồi đáp: “Căn nguyên mọi chuyện nằm ở một thiếu niên tên Diệp Huyên, con sẽ đi điều tra”.  

Chu Kình cau mày: “Con đi?"  

Chu Tân gật đầu: “Chính con sẽ đi”.  

Chu Kình hạ giọng: “Còn chưa đến nửa tháng nửa, con sẽ trở thành Tộc trưởng Chu tộc, sao có thể tự mình đi làm chuyện này...”