*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyên khẽ cau mày, Tức Lệ tức thì biến sắc, vội vàng kéo nhẫn xuống rồi búng một cái, nhẫn chứa đồ bèn bay đến trước mặt hắn.
Diệp Huyên cũng không khách sáo, trực tiếp cất nó đi rồi xoay người rời khỏi. Tốc độ của hắn rất nhanh, thoáng chốc đã biến mất ở cuối chân trời.
Chạy!
Trong đầu Tức Lệ và ông lão áo đen đứng tại chỗ vẫn ngơ ngác!
Lan thiếu chết rồi!
Bị người ta dùng một kiếm gi3t chết!
Cảm giác cứ như đang nằm mơ vậy!
Bên kia, giờ phút này lão quỷ cũng lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ sẽ có kết quả như vậy!
Đúng lúc này, một ông lão bỗng xuất hiện ở hiện trường, liếc nhìn xung quanh rồi dừng lại trên người ông lão áo đen kia hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì!"
Ông lão áo đen vội vàng chào hỏi: "Ra mắt tam trưởng lão!"
Ông lão gằn giọng: "Ta hỏi ông đã xảy ra chuyện gì!"
Ông lão áo đen run rẩy nói: "Lan thiếu gia... bị giết!"
Ông lão híp mắt lại: "Ai làm!"
Ông lão áo đen run giọng đáp: "Không... không biết..."
Trong mắt Tam trưởng lão lóe lên sát khí lạnh lẽo khiếp người: "Lan Nhi bị giết trước mặt ông mà ông lại nói không biết ai giết?"
Ông lão áo đen chua xót nói: "Tam trưởng lão, chuyện này rất quỷ dị!"
Ông ta nói xong bèn kể lại chuyện đã xảy ra trước đó một lần.
Tam trưởng lão nghe xong híp mắt, một lúc sau bèn liếc nhìn xung quanh rồi nói: "Truyền lệnh xuống, hễ ai giết được hai người kia sẽ được thưởng một trăm cái Tinh Mạch! Nếu có thể cung cấp tin tức của kẻ đó thì thưởng năm mươi cái Tinh Mạch!"
Ông lão áo đen khom lưng đáp: "Tuân mệnh!"
Ông ta nói xong bèn lui xuống.
Tam trưởng lão lạnh lùng nhìn thoáng qua xung quanh, trong mắt tràn đầy vẻ dữ tợn: "Dám đụng đến Thiên gia Chu tộc ta..."
Ông ta nói xong định rời đi.
Bấy giờ, lão quỷ kia đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh, nhìn tam trưởng lão nói: "Các hạ, người giết Lan thiếu hẳn là một cô gái tên Thiên Mệnh!"
Khi nói câu đó thì ông ta cũng vô cùng cẩn thận, hơn nữa trong lòng cũng không có tỏ ra vẻ thiếu tôn trọng nào.
Đối mặt với cao thủ Mệnh Huyền Cảnh mà ông ta dám thiếu tôn trọng thì có lẽ đối phương sẽ biết.
Mà ông ta đứng ra là vì hy vọng tạo một mối quan hệ tốt với Thiên gia Chu tộc, tiện thể nhắc nhở họ, đằng sau Diệp Huyên có cao thủ Mệnh Huyền Cảnh!
Tam trưởng lão nhíu mày: "Thiên Mệnh?"