*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyên giơ ngang kiếm chắn!
Bịch!
Diệp Huyên bị một cùi chỏ này đánh cho liên tục lùi ra sau!
Mà Diệp Huyên còn chưa dừng lại, cô gái kia đã lại xuất hiện trước mặt hắn, cùng lúc đó, tay phải của nàng ta đã nắm lấy cổ hắn, ngay sau đó, tay phải nàng ta dùng sức.
Nhưng mà, ngay trong nháy mắt này, sắc mặt nàng ta bỗng nhiên thay đổi, bởi vì Diệp Huyên đã chủ động phá nát thân thể mình!
Chủ động hủy diệt thân thể của chính mình!
Trong khoảnh khắc thân thể vỡ tan, một kiếm của Diệp Huyên đâm vào giữa hai ch ân mày cô gái, nhưng là, mới vào nửa tấc, kiếm đó là ngừng lại, bởi vì tay cô gái đã lại kẹp lấy kiếm của hắn lần nữa!
Mà Diệp Huyên đột nhiên buông tay phải ra, bay ra sau, cùng lúc đó, một thanh phi kiếm lại chém về phía cô gái!
Cô gái trông rất bình tĩnh, nàng ta kẹp kiếm của Diệp Huyên, nhẹ nhàng quét qua.
Ầm!
Hai thanh kiếm trực tiếp bị huỷ diệt!
Cô gái nhìn về phía Diệp Huyên ở xa xa: “Chủ động vứt bỏ thân thể, ngươi cũng thật quyết đoán!”
Xa xa, Diệp Huyên từ từ nhắm mắt lại.
Ngưng thần!
Một bên, cô gái khẽ cau mày: “Ngưng thần...”
Diệp Huyên đột nhiên biến mất.
Cô gái hơi nghiêng người, một thanh kiếm kề sát chân mày nàng ta đâm qua, mà lúc này, kiếm đột nhiên dừng lại, sau đó xoay ngang một cái.
Cô gái giơ ngón tay chắn!
Ba!
Một âm thanh lanh lảnh vang lên!
Cô gái lùi lại mấy trượng, nàng ta vừa dừng lại, lại một thanh kiếm đâm tới!
Nối tiếp không ngừng!
Cô gái cau mày, nàng ta kẹp hai ngón tay lại, cái kẹp này một lần nữa kẹp lấy kiếm của Diệp Huyên, sau đó mạnh mẽ dùng sức.
Oanh!
Kiếm vỡ!
Nhưng là ngay sau đó, lại là một thanh kiếm đâm tới!
Cô gái đánh một quyền ra!