*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nam Tư nhìn ngó xung quanh: "Tiểu Tháp, là ai sáng tạo ra ngươi?"
Sau phút giây im lặng, giọng nói của Tiểu Tháp chợt vang lên trong sân: "Tỷ tỷ của ta... Nàng tên Thiên Mệnh, là một thợ rèn chỉ biết tạo ra bảo bối chứ không biết đánh nhau, thực lực rất yếu... Trong tay nàng còn có rất nhiều bảo vật, mấy người có muốn gặp nàng không?"
Thiên Mệnh.
Bên trong Tháp Nhỏ, ba người Nam Tư đều chau mày.
Vì ba người họ đều chưa từng nghe qua cái tên này.
Cổ Minh hạ giọng hỏi: “Thiên Mệnh là ai?”
Tiểu Tháp đáp: “Là một thợ rèn”.
Cổ Minh lại hỏi: “Thợ rèn mạnh cỡ đó mà sao bọn ta lại chưa từng gặp qua?”
Tiểu Tháp mỉm cười đáp: “Nàng ấy luôn che giấu thì sao các ngươi biết được?”
Lúc này, Nam Tư đột nhiên hỏi: “Trên người nàng ấy còn nhiều bảo bối lắm sao?”
Tiểu Tháp đáp: “Đúng vậy”.
Nam Tư liền hỏi: “Bây giờ nàng ấy ở đâu?”
Tiểu Tháp đáp: “Hệ ngân hà”.
Nam Tư nhíu mày, hỏi: “Hệ ngân hà ư?”
Tiểu Tháp suy nghĩ rồi đáp: “Một nơi ở rất xa, có thể các ngươi không thể tìm ra, ta có thể dẫn đường cho các ngươi”.
Ba người Nam Tư nhìn nhau mà không nói gì.
Cổ Minh đột nhiên nói: “Có vẻ như ngươi rất hi vọng bọn ta đi tìm nàng ấy?”
Tiểu Tháp cười miễn cưỡng: “Ba nhân vật lớn, ta có một tháp hồn nằm trong tay nàng ấy, nàng ấy lấy đó để khống chế ta, nếu các ngươi có thể giết được nàng ấy thì ta sẽ lấy lại được tự do, đến lúc đó, Tiểu Tháp ta sẽ bằng lòng ra sức vì ba nhân vật lớn đây”.
Cổ Minh liền hỏi: “Ngươi có quan hệ gì với tên Diệp Huyên đó?”
Tiểu Tháp đáp: “Ngài ấy là ca ca của Thiên Mệnh tỷ tỷ, không học võ, chỉ biết làm màu”.
Cổ Minh thấy hơi nghi ngờ: “Chỉ vậy thôi sao?”
Tiểu Tháp đáp: “Đúng vậy”.
Ba người Cổ Minh nhìn nhau và im lặng.
Lúc này, Khô Càn bỗng dưng lên tiếng: “Ngươi nói Thiên Mệnh tạo ra ngươi chỉ biết kỹ thuật rèn thôi còn thực lực thì không mạnh sao?”