*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cổ Minh khẽ cười: “Cổ tộc ta không có hứng thú với chuyện của Linh giới, nhưng Linh công chủ là bạn của Cổ tộc ta nên Cổ tộc không cho phép bất kỳ ai làm hại đến Công chúa Linh giới”.
Nghe thế sắc mặt các cường giả Linh giới đều trở nên khó coi.
Linh Thiên bỗng nhìn Công chúa Linh giới: “Ngươi lại dám kết cấu với Cổ tộc”.
Công chúa Linh giới khẽ cười: “Ngay cả Linh Tâm mà ta còn có thể giết được thì còn việc gì ta không thể làm?”
Linh Thiên siết chặt tay phải, sắc mặt hơi không ổn.
Cổ tộc nhúng tay vào rồi.
Nếu họ ra tay thì rất có thể sẽ khai chiến với Cổ tộc, hai giới khai chiến không phải là trò đùa.
Vẻ mặt Linh Thiên dần trở nên u ám.
Nàng ta không ngờ Cổ giới lại đột nhiên giúp Công chúa Linh giới khiến bây giờ Nàng ta hơi tiến thoái lưỡng nan.
Cổ Minh ở một bên khẽ cười, cảm giác rất thoải mái.
Đúng lúc này Diệp Huyên ở một bên bỗng nói: “Trưởng lão Linh Thiên, ngươi còn ngây ra đó làm gì? Đánh chúng đi”.
Linh Thiên nhìn Diệp Huyên: “Đánh?”
Diệp Huyên nhíu mày: “Nếu Cổ tộc đã muốn giúp Công chúa Linh giới tức là muốn đối đầu với Linh giới, nếu ông ta đã muốn chống đối thì tại sao không đánh với chúng? Chẳng phải là liều mạng sao? Ai sợ ai?”
Nghe thế Công chúa Linh giới ở một bên nhìn Diệp Huyên nói: “Liều mạng? Ngươi có biết nếu hai giới khai chiến sẽ có bao nhiêu người chết không? Ngươi có biết không?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không biết”.
Công chúa Linh giới tức giận nói: “Không biết thì ngươi còn oang oang cái gì? Vui lắm sao?”
Diệp Huyên bình thản nói: “Cổ tộc không sợ, Linh giới cần gì phải sợ?”
Nói rồi hắn nhìn Linh Thiên: “Trưởng lão Linh Thiên, nếu ngươi tin tưởng ta thì nghe theo ta, khai chiến đi, người nào bảo vệ người phụ nữ này thì khai chiến với người đó. Ngươi càng kiêng dè, người khác càng cảm thấy thỏa mãn, vì chúng biết các người không dám khai chiến nên sẽ lấn tới”.
Linh Thiên híp mắt, tay phải chậm rãi buông ra.
Cổ Minh nhìn Diệp Huyên, ánh mắt tràn ngập sát khí.
Diệp Huyên nhìn Cổ Minh cười nói: “Ông nhìn ta làm gì? Ông nghĩ ta sợ ông chắc?”
Nói rồi hắn nhìn Linh Thiên: “Có đánh hay không? Nếu ngươi đánh, ta sẽ dốc sức giúp Linh giới, mẹ kiếp, người phụ nữ này không chết, ông đây không thoải mái, còn dám cướp tháp của ta”.
Linh Thiên nhìn Diệp Huyên không nói.