Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8289




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nét mặt người nghịch hành rất bình tĩnh, gã siết chặt tay phải, sau đó đánh một quyền về phía trước, Nghịch Hành Chi Lực cường đại cuộn trào từ bên trong nắm đấm, trong nháy mắt, vị trí của gã và cô gái váy tím lập tức thay đổi.  

Đảo ngược thời không!  

Ầm!  

Thời không trước mặt cô gái váy tím bị ả  đâm thành một hố đen thời không khổng lồ, lúc này, ả chợt xoay người đâm tới một thương, nhưng người nghịch hành cũng đã đổi vị trí với ả…  

Cô gái váy tím híp mắt, ả không xoay người mà chỉ đâm trường thương về phía trước.  

Oanh!  

Mũi thương đâm tới, một vùng ánh sáng tím chợt loé lên.  

Ầm!  

Trong nháy mắt, toàn bộ tinh không đều sôi trào, vô số tinh quang biến mất!  

Mà lúc này, người nghịch hành đã biến thành vô số tàn ảnh lùi về phía sau, khi gã dừng lại, vô số tàn ảnh kia cũng trở về trong người gã, còn cô gái váy tím đã lui lại cả vạn trượng một cách khó tin!  

Cô gái váy trắng nhìn người nghịch hành phía xa, một khắc sau, ả lập tức biến mất!  

Người nghịch hành tiến về phía trước một bước, sau đó, gã lập tức biến mất, chẳng mấy chốc, vô số tàn ảnh xuất hiện ở thời không kia!  

Diệp Huyên thu hồi tầm mắt, hắn nhìn người đàn ông áo trắng trước mặt, nếu một chọi một, người nghịch hành sẽ không thua cô gái váy tím kia, đương nhiên hắn cũng sẽ không thua người đàn ông này, nhưng vấn đề bây giờ không phải là tỉ thí công bằng, mà là ba đấu hai!  

Như thế rất bất lợi với hắn và người nghịch hành!  

Phía xa, người đàn ông áo trắng đột nhiên lấy ra một mũi tên màu đen, lúc này, Diệp Huyên đột nhiên gảy ngón cái, một thanh phi kiếm bay ra.  

Đương nhiên hắn sẽ không đứng đợi đối phương ra tay, điểm yếu lớn nhất của cung thủ là gì, đó là sợ người khác tiếp cận!  

Hắn muốn tiên hạ thủ vi cường!  

Nhưng chiêu kiếm này của hắn lại đâm vào không khí!  

Vì khi kiếm Thanh Huyên chém về phía người đàn ông áo trắng, hắn ta đã di chuyển một bước nhỏ sang bên trái, mà hành động đó đã tránh được chiêu kiếm của Diệp Huyên!  

Chẳng những thế, một mũi tên màu đen đã bay đến trước mặt Diệp Huyên.  

Diệp Huyên chỉ tay.  

Ầm!  

Một vùng kiếm quang loé lên trước mặt hắn, Diệp Huyên thoáng chốc lùi lại mấy nghìn trượng, mà hắn còn chưa dừng lại, mũi tên màu đen kia lại bay đến.  

Vẫn là mũi tên đó!