Một bên khác, Diệp Huyên trở về Tiểu Tháp, giờ phút này, cơ thể An Lan Tú đã khôi phục!
Cơ thể Diệp Liên cũng đã khôi phục!
Diệp Huyên nhìn về phía An Lan Tú, khẽ nói: “Không sao chứ?”
An Lan Tú lắc đầu: “Không có gì đáng ngại!”
Trương Văn Tú đột nhiên nói: “Ngươi trở nên mạnh như vậy rồi sao?”
Diệp Huyên mỉm cười: “Đó là đương nhiên! Cũng không nhìn xem ta là ai!”
Trương Văn Tú chớp chớp mắt: “Người phụ nữ vừa rồi gọi ngươi là Vua dựa dẫm, đó là có ý gì?”
Sắc mặt Diệp Huyên cứng đờ.
Lúc này, An Lan Tú đột nhiên nói: “Ta cảm thấy, có lẽ Niệm tỷ xảy ra chuyện rồi!”
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyên và Trương Văn Tú đều thay đổi.
…
Có thể Niệm tỷ đã gặp chuyện không may rồi!
Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Tiểu An, sao nàng lại nói vậy?”
An Lan Tú trầm giọng nói: “Niệm tỷ không thể nào biến mất vô cớ như thế được, nếu tỷ ấy chỉ rời đi bình thường thì tất nhiên sẽ báo với chúng ta, nhưng tỷ ấy lại đi rất vội vàng, cũng không nói cho chúng ta biết!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Đúng là không bình thường chút nào!”
Dứt lời, hắn lấy một hòn đá truyền âm ra thử liên lạc với Niệm tỷ, nhưng sắc mặt hắn nhanh chóng sa sầm.
Không thể liên lạc được!
Trương Văn Tú đứng cạnh lắc đầu: “Không có ích đâu. Trước đó chúng ta cũng từng thử liên lạc rồi”.
Lông mày Diệp Huyên nhíu lại: “Ngoài Thanh Nhi, cha và đại ca ta, chắc hẳn không ai có thể giết được Niệm tỷ!”
Trong mắt hắn, ngoài tam kiếm ra thì kể cả có là Thiên Yếm cường đại cũng không thể nào giết được Niệm tỷ, hoặc nên nói là thực lực của Niệm tỷ không hề thua kém Thiên Yếm!
Vậy thì lại có một câu hỏi!
Rốt cuộc Niệm tỷ đã đi đâu?!
Lúc này, tháp nhỏ đột nhiên nói: “Tiểu chủ, ta cảm thấy người không cần lo lắng cho Niệm tỷ đâu!”
Diệp Huyên thắc mắc: “Tại sao?”
Tháp nhỏ nói khẽ: “Người đúng là chuyện người khác thì sáng, chuyện mình lại quáng! Với thực lực hiện giờ, số người có thể áp đảo Niệm tỷ chắc chắn chỉ có tam kiếm, cũng tức là chỉ mỗi tam kiếm mới có thể gi3t chết nàng! Hơn nữa, Niệm tỷ vô cùng thông minh, IQ có một không hai, chắc chắn chẳng ai chiếm hời của nàng ấy được!”
Diệp Huyên trầm mặc.