Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 7979




Trong cửa tiệm có một ít cổ vật, mà lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi đang giằng co với một cô gái.  

Người đàn ông trẻ tuổi mặc áo bào xa xỉ, tay cầm một cây quạt xếp, vừa nhìn đã biết không phải người bình thường, còn cô gái đối diện hắn thì mặc váy trắng đơn giản, dung mạo thanh tú, thái độ kiêu ngạo.  

Sắc mặt người đàn ông hơi u ám: “Vu Linh Nhi, ta nhìn trúng thứ này trước”.  

Vu Linh Nhi lạnh nhạt đáp: “Ngươi nhìn trúng thì nó là của ngươi à? Là ngươi nhìn trúng nó trước, nhưng ta là người trả tiền trước!”  

Người đàn ông trẻ tuổi lạnh lùng nói: “Vu Linh Nhi, cô đừng tưởng cô là người của Vu tộc là có thể phách lối!”  

Vu Linh Nhi lạnh nhạt nói: “Quan Cảnh, người khác sợ Âm Linh tộc của ngươi, nhưng Vu tộc ta thì không!”  

Ông chủ cửa hàng ở một bên vô cùng khó xử, ông ta không thể đắc tội ai trong hai người này cả!  

Lúc này, Quan Cảnh chợt nói: “Vu Linh Nhi, ta cho cô biết, ta nhất định phải lấy được thứ này!”  

Vu Linh Nhi nở nụ cười khinh thường: “Chỉ dựa vào ngươi ư? Ngươi cho rằng ngươi là tộc nhân của Quan Âm cô nương thì Vu tộc ta sẽ sợ ngươi à?”  

Quan Cảnh lạnh lùng nói: “Sở dĩ cô kiêu ngạo như thế không phải vì cô là tộc nhân của Đại tế ti Vu tộc à?”  

Nghe thấy lời của hai người, Diệp Huyên hơi nhíu mày.  

Dù bây giờ vũ trụ Ngũ Duy này rất phồn hoa, rất yên bĩnh, nhưng trong góc khuất vẫn có rất nhiều vấn đề!  

Phải biết rằng trong liên minh Ngũ Duy không chỉ có mỗi Nhân tộc mà còn có rất nhiều chủng tộc khác nữa, những chủng tộc này ở trong liên minh Ngũ Duy, chắc chắn sẽ có mâu thuẫn hoặc lớn hoặc nhỏ.  

Lúc này, Vu Linh Nhi nhìn về phía ông chủ: “Ông bán cho ai?”  

Quan Cảnh cũng nhìn ông ta.  

Ông chủ của cửa tiệm lập tức cười khổ, ông ta không thể đắc tội ai trong hai người này cả!  

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên bước ra, hắn nhìn Quan Cảnh và Vu Linh Nhi, sau đó nhìn về phía ông chủ: “Thứ này là ai để ý trước?”  

Ông chủ thoáng do dự, sau đó đáp: “Hai người đều để ý!”  

Diệp Huyên cười nói: “Dù gì cũng phải có trước hoặc sau mà?”  

Ông chủ nhìn Diệp Huyên, sau đó khẽ thở dài: “Công tử, cậu đừng nhúng tay vào chuyện này!”  

Diệp Huyên đang định đáp lời thì Diệp Huyên chợt nhìn hắn: “Ngươi là ai!”  

Diệp Huyên nhìn về phía Vu Linh Nhi, cười nói: “Khi nãy từ trong cuộc trò chuyện của hai người, ta được biết người để ý đến thứ này trước là Quan Cảnh công tử, đúng không?”  

Vu Linh Nhi nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Là hắn nhìn trúng trước, nhưng ta trả tiền trước!”