*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dứt lời, ông ta tiến lên một bước, tay phải nhẹ nhàng vung về phía Diệp Huyên.
Rắc!
Thời không nơi Diệp Huyên đang đứng thoáng chốc bắt đầu nứt ra như thuỷ tinh!
Lực lượng thời không kỳ lạ!
Mà Diệp Huyên vẫn đứng im tại chỗ, mặc cho thời không xung quanh hắn đang nứt ra!
Chẳng mấy chốc, Diệp Huyên đã đứng trong một hố đen thời không thần bí, hơn nữa nó còn đang không ngừng sụp đổ, nhưng Diệp Huyên lại không bị làm sao cả!
Thấy cảnh này, nụ cười trên mặt Vân Mộng Tử dần biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng!
Lúc này, trong lòng ông ta có hơi khiếp sợ, người trước mắt thật sự có thể xem thường lực lượng thời không mà ông ta thi triển!
Người này thật sự chỉ là Vô Tâm Cảnh thôi ư?
Trong đầu Vân Mộng Tử thoáng hiện lên sự nghi ngờ.
Lúc này, Diệp Huyên bước một bước về phía trước, hắn lập tức rời khỏi vực sâu thời không kia, một khắc sau, một tia kiếm quang màu máu xuất hiện ở giữa chân mày Vân Mộng Tử!
Nhưng lại bị một lá chắn mây ngăn cản!
Tấn công không thành, kiếm Thanh Huyên trở lại trong tay Diệp Huyên!
Vân Mộng Tử nhìn Diệp Huyên, ông ta vung tay áo, trong nháy mắt, đám mây xung quanh trở nên sôi trào, một khắc sau, tất cả các đám mây đều tập trung lại với nhau, sau đó biến thành một con Vân Long dài đến mấy nghìn trượng, Vân Long bay lượn gào thét trên trời cao, sau đó, nó bay thấp xuống, lao thẳng về phía Diệp Huyên bên dưới.
Ầm!
Trong nháy mắt, toàn bộ thiên địa trở nên sôi trào.
Bên dưới, Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn con cự long kia, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, trong nháy mắt, vô số huyết khí tập trung về phía hắn, sau đó, một con cự long màu máu dài đến nghìn trượng xuất hiện trên đầu hắn, cự long màu máu ngẩng đầu gào thét rồi bay lên cao!
Song long đối đầu!
Ầm!
Chân trời xuất hiện tiếng nổ vang như sấm rền, sau đó, hai con cự long nổ tung, thiên địa trở nên tối đen, vô số thời không sụp đổ!
Thấy cảnh này, Trung Sơn Vương trong bóng tối biến sắc: “Pháp tắc!”
Sắc mặt Ẩn Sát cũng cực kỳ nặng nề.
Đại chiến của Diệp Huyên và Vân Mộng Tử đã phá huỷ thời không này, có nghĩa pháp tắc Quân Đạo Lâm để lại năm đó sắp xuất hiện!
Đúng như dự đoán, sau khi thời không xung