Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 7844




Đây là tín ngưỡng trong lòng của mọi người tại Đại Tuyết Sơn!  

Nhóm người Phàm Giản cũng đang nhìn Tuyết Sơn Vương trước mặt, năm đó bọn họ cũng là kỳ tài, thế nhưng ở thời đại đó, ở trước mặt Tuyết Sơn Vương, thì toàn bộ thiên tài yêu nghiệt cũng u ám buồn bã, kể cả Khổ Tu cũng từng là yêu nghiệt!  

Đối với những người như bọn họ mà nói, bọn họ là bi ai!  

Bởi vì cho dù bọn họ có nỗ lực thế nào thì bên trên cũng đều có một người áp chế bọn họ!  

Vẻ mặt nhóm người Võ Linh Mục cũng có chút phức tạp!  

Ngay lúc này, Tuyết Sơn Vương kia đột nhiên chầm chậm quay đầu nhìn về phía không xa chỗ Diệp Huyên đang ngồi xếp bằng dưới đất, nhận ra ánh mắt Tuyết Sơn Vương, Diệp Huyên mở bừng hai mắt, mí mắt hắn khẽ giật, mẹ nó, không lẽ tên này lại nhắm vào mình sao?  

Tuyết Sơn Vương này không như Mục Ma, chắc chắn không dễ lừa như vậy!  

Lúc này, Tuyết Sơn Vương dời tầm mắt đến kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên, một lúc sau, ông ta dời tầm mắt, sao đó nhìn Cổ Sầu ở trước mặt: “Tìm một chỗ?”  

Cổ Sầu cười nói: “Đương nhiên!”  

Vừa dứt lời, thời không chỗ hai người họ đột nhiên trở nên mờ ảo, ngay sau đó, hai người như đã xuyên qua, phóng qua vô số thời không, nhưng mọi người nhìn vào thì thật ra hai người họ đều đứng tại chỗ!  

Thấy vậy, vẻ mặt nhóm người Phàm Giản dần trở nên nghiêm trọng!  

Cổ Sầu và Tuyết Sơn Vương trông thì như vẫn còn ở đây, nhưng thật ra đã cách bọn họ rất rất xa rồi!  

Võ Linh Mục ở bên cạnh Phàm Giản trầm giọng nói: “Phàm Giản, ngươi có biết Tuyết Sơn Vương này đạt đến trình độ nào không?”  

Phàm Giản lắc đầu: “Không cảm nhận được!”  

Con ngươi Võ Linh Mục co lại: “Không cảm nhận được?”  

Phàm Giản gật đầu: “Không cảm nhận được!”  

Nghe vậy, vẻ mặt Võ Linh Mục thoáng chốc trở nên nặng nề, trong lòng vô cùng sợ hãi!  

Phàm Giản là Mệnh Tri Cảnh đấy!  

Mà nàng ta lại không cảm nhận được thực lực của Tuyết Sơn Vương ra sao? Bây giờ Tuyết Sơn Vương đã đạt đến trình độ nào?  

Vẻ mặt Võ Linh Mục lại càng nghiêm trọng.  

Lúc này, Phàm Giản nhìn Cổ Sầu Cổ Sầu vẫn đang xuyên qua thời không, nhẹ giọng nói: “Cổ Sầu kia… Ông ta cũng thần bí! Lúc nãy ông ta giao thủ với ta, cũng đã che giấu thực lực! Chỉ là không biết che giấu mấy phần thực lực!”  

Võ Linh Mục nhìn về phía Cổ Sầu, nhẹ giọng nói: “Không ngờ, sau cả mấy vạn năm, Ác Tộc lại xuất hiện một yêu nghiệt kinh khủng như vậy!”  

Phàm Giản gật đầu: “Mỗi một thời đại, đều sẽ xuất hiện một vài yêu nghiệt siêu cấp kinh người!”  

Nói đến đây, nàng ta khẽ dừng lại, sau đó nhìn Diệp Huyên ở phía xa.  

Võ Linh Mục cười nói: “Ngươi cảm thấy tên này là thiên tài yêu nghiệt sao?”