Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 7773




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tu luyện Mệnh Thể!  

Thời gian kế tiếp, Diệp Huyên bắt đầu điên cuồng tu luyện, mà ở trong Thiên Hồn Thần Điện thì cũng không có ai đến làm phiền hắn!  

...  

Tu luyện không năm tháng, bên trong Tiểu Tháp, Diệp Huyên đã tu luyện gần một trăm năm. Với bên ngoài cũng chỉ mới trôi qua mười ngày.  

Mà lúc này, hắn đã đạt tới Mệnh Thể Cảnh!  

Cơ thể đã mạnh lên rất nhiều!  

Ngoài ra, hắn cũng càng ngày càng thành thạo nắm giữ thời không thần bí kia!  

Giờ hắn không những có thể sử dụng áp lực thời không của thời không thần bí, mà còn thi triển ra được vực sâu thời không!  

Mà hắn cũng phát hiện, vực sâu thời không của nó lại khác với vực sâu thời không bên ngoài. Trực giác nói cho Diệp Huyên biết, dù là cao thủ Mệnh Tri Cảnh tiến vào bên trong e rằng cũng không thể chạy ra một cách dễ dàng!  

Đương nhiên, cũng có một vấn đề đó là làm sao mới có thể nhốt cao thủ Mệnh Tri Cảnh vào vực sâu thời không của thời không thần bí kia?  

Đây là cả một vấn đề!  

Điều đáng để nói là cuối cùng khí thế của Dương Niệm Tuyết cũng có sự thay đổi!  

Giờ phút này, khí thế phát ra từ trong người Dương Niệm Tuyết đã bỏ xa Nguyên Thần Cảnh. Diệp Huyên biết, nàng đã tiến vào Mệnh Tri Cảnh!  

Nếu nàng vẫn chưa đến Mệnh Tri Cảnh thì hắn sẽ điên thật đó!  

Bởi vì từ đầu đến giờ, Dương Niệm Tuyết đã tiêu hao ba trăm năm mươi vạn miếng Thiên Cực Tinh cực phẩm!  

Nếu cứ tiếp tục như thế, hắn sẽ thật sự bất lực!  

Một lát sau, Diệp Huyên đứng dậy rời khỏi Tiểu Tháp đi ra bên ngoài. Thiên Hồn Thần Điện nằm trên một ngọn núi, bên dưới là một dãy núi vô tận, nhìn ra xa có thể thu hết chúng vào đáy mắt.  

Diệp Huyên nhìn núi non trùng điệp phía dưới, mỉm cười.  

Thật yên ả!  

Nó thật sự rất hiếm với hắn.  

Bởi vì trên con đường này, hắn không phải đang đánh nhau chính là sắp đánh nhau, hiếm có thời gian yên ả như này.  

Hiện giờ, hắn không có kẻ địch!  

Không còn ai muốn đến giết hắn nữa!  

Diệp Huyên như nhớ ra điều gì đó, hơi suy nghĩ, kiếm Thanh Huyên bỗng dưng xuất hiện trong tay hắn. Diệp Huyên nhìn nó mỉm cười, cười có chút sáng lạn.