Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 7751




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ám Ẩn gật đầu: “Triệu gia này và nhà họ Vương đều là tộc lớn đương thời, cũng là gia tộc từng xuất hiện cao thủ Mệnh Tri Cảnh! Thế lực lớn mạnh!”  

Diệp Huyên cười nói: “Bọn họ chuẩn bị tiêu diệt ta thế nào?”  

Ám Ẩn trầm giọng nói: “Chuyện này ta không biết, ta chỉ biết, bọn họ đã tập hợp gần hai mươi tám cao thủ Nguyên Thần Cảnh!”  

Hai mươi tám!  

Mí mắt Diệp Huyên khẽ giật, mẹ nó, cao thủ Nguyên Thần Cảnh từ khi nào lại trở nên không đáng giá đến vậy rồi?  

Có bệnh gì à?  

Như vậy sao có thể giả vờ tiếp được chứ?  

Ám Ẩn lại nói: “Rõ ràng, bọn họ không muốn đánh giá thấp tiền bối, nhưng có lẽ bọn họ không biết, tiền bối thật sự là Mệnh Tri Cảnh! Đừng nói là hai mươi tám cao thủ Nguyên Thần Cảnh, cho dù là hai trăm tám mươi cao thủ Nguyên Thần Cảnh cũng chỉ là đám kiến mà thôi!”  

Diệp Huyên: “…”  

Ám Ẩn lại nói: “Tiền bối, bọn họ có thể sẽ rat ay trong mấy ngày nữa!”  

Diệp Huyên cười nói: “Tại sao hai nhà bọn họ lại có thể tập hợp được nhiều cao thủ Nguyên Thần Cảnh như vậy?”  

Ám Ẩn nói: “Ở bên trong! Các gia tộc lớn như vậy bình thường đều rất thâm sâu, có mười mấy cao thủ Nguyên Thần Cảnh cũng là chuyện bình thường!”  

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Hiểu rồi!”  

Ám Ẩn trầm giọng nói: “Tiếp theo tiền bối tính toán thế nào?”  

Diệp Huyên lắc đầu khẽ cười: “Còn có thể tính toán thế nào? Đương nhiên là tiêu diệt!”  

Ám Ẩn gật đầu: “Nếu tiền bối ra tay, muốn tiêu diệt hai tộc, đương nhiên là dễ như trở bàn tay rồi!”  

Diệp Huyên lại lắc đầu: “Ta không ra tay!”  

Ám Ẩn kinh ngạc: “Tại, tại sao?”  

Diệp Huyên chậm rãi nhắm hai mắt lại: “Đám kiến như vậy, há xứng để ta ra tay sao?”  

Ám Ẩn do dự sau đó nói: “Như vậy cũng đúng, chỉ là, nếu tiền bối không ra tay, vậy nếu bọn họ nhắm vào tiền bối, tiền bối…”  

Diệp Huyên cười nói: “Ngươi nghe lệnh ta là được!”  

Ám Ẩn vội nói: “Tuân mệnh!”  

Nói xong, hắn ta lẳng lặng biến mắt, đã ẩn nấp rồi.  

Sau khi Ám Ẩn rời đi, Diệp Huyên có chút đau đầu.  

Mẹ nó!  

Hai mươi tám cao thủ Nguyên Thần Cảnh!  

Như vậy cũng quá coi trọng bản thân hắn rồi!