*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyên nhíu mày, lẽ nào thật sự không có người?
Một lát sau, Diệp Huyên dựa vào ghế rồi lại nói tiếp: “Các hạ, nếu đã tới, vậy thì xuất hiện đi!”
Vẫn không có phản ứng gì.
Diệp Huyên cứ bảy phút lại hỏi một câu... Dù sao hắn cũng đang rảnh muốn chết.
Mà hội đấu giá cũng bắt đầu, thần vật đầu tiên cũng đã khiến cho đám cao thủ có mặt ở đây nhốn nháo. Nó là một thanh trường thương ẩn chứa nhiều loại thời không đặc biệt!
Giá cả quy định ban đầu đã là một vạn miếng Thiên Cực Tinh!
Mới được một lúc đã là tam vạn miếng Thiên Cực Tinh, trông thì rất ít, nhưng thực ra đã rất nhiều! Bởi vì Thiên Cực Tinh ở đây thật sự vô cùng quý!
Còn trong căn gác, Diệp Huyên vẫn cứ bảy phút lại nói một câu: “Các hạ, nếu đã tới, vậy xuất hiện đi!”
Cứ thế, thời gian trôi qua từng chút một, một lúc lâu sau thì Diệp Huyên đã thu vào được hai mươi vạn miếng Thiên Cực Tinh!
Sau khi bán đi được một kiện thần vật, Diệp Huyên lại nói: “Các hạ, nếu đã tới, vậy xuất hiện đi!”
Hắn vừa nói xong, đằng sau bỗng xuất hiện một bóng người.
Cảm thấy sau lưng xuất hiện một bóng người, sắc mặt Diệp Huyên thoáng cái thay đổi, mẹ nó, đúng là có người thật!
Bóng người kia khàn khàn nói: “Sao ngươi lại phát hiện được ta!”
Diệp Huyên mặt mày bình tĩnh nói: “Cút!”
Bóng dáng kia chần chờ một chút rồi yên lặng biến mất.
Diệp Huyên cảm thấy bóng người kia biến mất thì thầm thở phào một hơi, mẹ nó, đúng là có người muốn giết mình!
Sẽ là ai đây?
Thần Khâm!
Diệp Huyên nghĩ đến đây thì sắc mặt chợt trở nên âm trầm!
Bà nó!
Ả đàn bà khốn kiếp!
...
Bên ngoài hội đấu giá, trong một đám mây nơi chân trời, một cô gái im lặng nhìn xuống phía dưới!
Cô gái đó đúng là Thần Khâm!
Mà bên cạnh nàng ta còn có một gã đàn ông trung niên, người đó chính là Võ Linh Vương!
Võ Linh Vương lại nhằm vào Diệp Huyên là vì lão ta đã điều tra được lai lịch của Diệp Huyên, hơn nữa, lão ta còn tự mình đi điều tra hắn!
Diệp Huyên hoàn toàn không phải Mệnh Tri Cảnh gì hết!