Mà ông ta còn không biết là ai đã giết ông ta!
Ông lão áo bào trắng nhìn về phía Diệp Huyên, đang muốn nói chuyện, Diệp Huyên đột nhiên chém một nhát, đầu ông lão áo bào trắng lập tức bị hắn chém xuống, cùng lúc đó, nhẫn chứa đồ trên tay ông ta bị Diệp Huyên thu lấy!
Diệp Huyên không xem nhẫn chứa đồ kia, mà xách cái đầu của ông lão áo bào trắng đi ra bên ngoài, khi ba người Mộc Sâm nhìn thấy đầu ông lão áo bào trắng, đều trực tiếp hoá đá tại chỗ!
Mà người đàn ông trung niên kia cũng là trợn mắt há hốc mồm, chủ nhân của mình chết rồi?
Diệp Huyên khẽ cười nói: “Đàm phán không vui vẻ lắm, cho nên ta giết ông ta, đáng tiếc, ông ta quá yếu, ngay cả một kiếm của ta cũng không tiếp nổi...”
Nói xong, hắn thấp giọng thở dài: “Hiện giờ Mệnh Tri Cảnh của thời đại này đều yếu như vậy rồi sao? Một kiếm vừa rồi của ta mới chỉ dùng có ba phần lực!”
Mọi người: “...”
....
Giờ phút này mọi người thực sự đều ngơ ngác!
Cường giả Mệnh Tri Cảnh bị giết rồi!
Hơn nữa, còn là bị giết một cách dễ dàng như thế!
Điều này có nghĩa là gì?
Nghĩa thực lực hai bên cách xa nhau!
Diệp Huyên xách đầu ông lão đi đến trước mặt mọi người, hắn nhìn về phía người đàn ông trung niên canh giữ dưới bậc đá kia, sắc mặt người đàn ông trung niên thay đổi rõ rệt, trong mắt tràn đầy sự hoảng sợ.
Y biết sự kh ủng bố của chủ nhân mình, hơn nữa, lần này chủ nhân của y còn là bản tôn đến!
Nhưng mà y thật không ngờ, bản tôn này vậy mà cũng bị giết trong chớp mắt!
Người trước mặt này phải có thực lực kh ủng bố đến mức nào?
Giết Mệnh Tri Cảnh trong chớp mắt!
Diệp Huyên nhìn người đàn ông trung niên, cười nói; “Ngươi tên gì?”
Người đàn ông trung niên hơi do dự, run giọng nói: “Mục Giang Hà!”
Diệp Huyên cười nói: “Sau này ngươi theo ta đi!”
Nghe vậy, người đàn ông trung niên ngây người, sau đó vội vàng cung kính hành lễ: “Từ nay về sau, Mục Giang Hà ta thề sống chết trung thành với tiền bối, nguyện làm thân trâu ngựa để đền đáp tiền bối!”
Diệp Huyên cười cười, sau đó đưa cái đầu trong tay cho Mục Giang Hà: “Ngươi chôn ông ta đi! Tốt xấu gì cũng từng là chủ tớ!”
Mục Giang Hà hơi do dự.
Diệp Huyên cười nói: “Yên tâm, không phải đang thử ngươi, ta cũng không cần thiết phải làm như thế, không phải sao?”
Nghe vậy, Mục Giang Hà lúc này mới yên tâm, y nhận lấy cái đầu kia, nhìn cái đầu trong tay, tay của y đều đang run rẩy.
Mà một bên Mộc Sâm và Huyền Cơ Lão Nhân không kìm lòng nổi mà cúi người!
Có thể giết Mệnh Tri Cảnh trong chớp mắt, điều này có nghĩa vị tiền bối này không phải Mệnh Tri Cảnh bình thường!
Cài đùi này thật to lớn! Nhất định phải ôm chắc!