Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 7551




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên mừng thầm, lúc này, người đàn ông áo xanh đột nhiên lật bàn tay, kiếm Thanh Huyên liền chạy vào giữa trán Diệp Huyên.  

Ầm.  

Cơ thể Diệp Huyên run lên dữ dội, hắn hơi ngơ ngác, sắc mặt hắn liền thay đổi.  

Hắn đã không thể cảm nhận thấy tiểu hồn nữa.  

Kiếm Thanh Huyên đã bị phong ấn.  

Người đàn ông áo xanh đột nhiên nói: “Nếu kiếm của con có thể đột phá thì phong ấn trên kiếm này sẽ tự động được giải”.  

Diệp Huyên hạ giọng đáp: “Cha muốn đưa con đi đâu?”  

Người đàn ông áo xanh quay lại nhìn khắp bầu trời của Vạn Vực. Một lúc sau, y dừng lại và nói: “Đối với con mà nói, đấy là một nơi vô cùng nguy hiểm”.  

Diệp Huyên vội nói: “Có thể cho con vài ngày được không? Con có vài chuyện riêng cần xử lý”.  

Người đàn ông áo xanh đáp: “Không cần”.  

Y vừa nói vừa xòe tay phải ra, Tiểu Tháp xuất hiện trong lòng bàn tay y. Y nắm chặt tay phải lại, Tiểu Tháp rung mạnh, thời không kỳ lạ trong thế giới của Tiểu Tháp liền bị y phong ấn.  

Cũng tức là, bây giờ Tiểu Tháp đã không còn là thánh địa tu luyện nữa, vì nó không cách nào thực hiện được việc một ngày bên ngoài bằng mười năm bên trong nữa.  

Người đàn ông áo xanh nhìn Tiểu Tháp trong tay và nói: “Lần sau, lúc ta gặp lại ngươi mà ngươi còn nhởn nhơ kiểu vậy nữa thì ta sẽ đánh gãy chân ngươi”.  

Y nói xong thì đưa Tiểu Tháp đến trước mặt Diệp Huyên và nói: “Hai người các con hãy ngoan ngoãn kiểm điểm cho ra”.  

Y nói xong, chưa kịp để Diệp Huyên lên tiếng thì đã vung nhẹ tay phải, một luồng kiếm quang xé rách tinh không, ngay sau đó, Diệp Huyên và Tiểu Tháp liền được luồng kiếm quang đó đưa đi.  

Sau khi Diệp Huyên và Tiểu Tháp được đưa đi, người đàn ông áo xanh liền thở dài.  

Kiếm tu ở bên cành mỉm cười, hỏi: “Sao thế?”  

Người đàn ông áo xanh đáp: “Thiên Mệnh đã mở cho tên nhóc này quá nhiều đường tắt, đấy không phải là chuyện tốt gì”.  

Kiếm tu lặng thinh.  

Người đàn ông áo xanh thở dài, tên nhóc này càng lúc càng loạn, quan trọng nhất là lúc gặp phải khó khăn, thứ mà tên nhóc này nghĩ đến không phải là dùng thực lực để giải quyết mà là vắt óc nghĩ mưu kế.  

Y thật sự không ngờ Diệp Huyên lại dắt kẻ địch đến trước mặt y…  

Hành động này khiến y bất ngờ đến sượng người.  

Lúc này, kiếm tu đột nhiên hỏi: “Ông đã đưa hắn đi đâu?”