*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyên thản nhiên nói: “Ngươi cảm thấy ta có thể có ý kiến gì?”
Tiểu Tháp nói: “Nói với chủ nhân! Để y hỗ trợ!”
Diệp Huyên lắc đầu: “Trước kia ta còn cảm thấy hơi bất công, nhưng bây giờ, ta không cảm thấy như vậy nữa!”
Tiểu Tháp không hiểu: “Vì sao?”
Diệp Huyên cười nói: “Trên thế giới này, có rất nhiều rất nhiều người gặp phải bất công! Bọn họ kể lể với ai? Nếu muốn trách, vậy chỉ có thể trách thực lực của Diệp Huyên ta chưa đủ! Còn một điểm nữa, cha đã cho ta rất nhiều rất nhiều rồi! Nếu không có y, ta…”
Tiểu Tháp nói: “Không có y, ngươi còn có Thiên Mệnh tỷ tỷ?”
Diệp Huyên cạn lời.
Bây giờ Tiểu Tháp này muốn làm phản cha à!
Đúng lúc này, toàn bộ tinh không vũ trụ đột nhiên trở nên hư ảo!
Vùng tinh không vũ trụ này sắp vỡ vụn rồi!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của thành chủ Hoang Thành trở nên vô cùng nghiêm túc!
Nụ cười trên mặt Quân Đế cũng biến mất không còn!
Ma Vô Tiên!
Vị đã từng là tiên tổ của Thần Nhân tộc đến rồi!
Ma Vô Tiên cũng không phải là vị Thần Nhân đầu tiên của Thần Nhân tộc, nhưng mà, sở dĩ Thần Nhân tộc có thể vùng dậy, chính là dựa vào lão, bởi vì lão đã mang lại huy hoàng cho Thần Nhân tộc, cho nên Thần Nhân tộc tôn lão là tiên tổ!
Lúc này, một luồng sáng trắng đột nhiên rơi xuống tinh không.
Ánh sáng trắng tản đi, một người đàn ông trung niên xuất hiện trong tầm mắt mọi người!
Vô số Thần Nhân nơi đây đồng loạt quỳ xuống: “Tham kiến tiên tổ!”
Tiên tổ!
Người đến chính là tiên tổ Ma Vô Tiên của Thần Nhân tộc!
Mà tới chính là bản thể của lão!
Bản thể thật sự!
Khoảnh khắc nhìn thấy Ma Vô Tiên, thành chủ Hoang Thành chậm rãi nhắm hai mắt lại!
Cao thủ Thập Đoạn!
Ma Vô Tiên này đã vượt qua Cửu Đoạn!
Ánh mắt Ma Vô Tiên trực tiếp rơi xuống người thành chủ Hoang Thành, tay phải lão chậm rãi ép xuống.