Nhân loại so với Thần Nhân tộc đúng là yếu hơn rất nhiều.
Thần Nhân tộc chỉ đặt một cấm chế đối với thời không này là nhân loại đã không thể thoát ra khỏi vòng tròn đó rồi.
Cấm chế thời không!
Trên thực tế, hắn hơi lo lắng cho Thanh Nhi và phụ thân.
Sau khi nói chuyện chi tiết với Ngạn Tri, hắn đã biết được một chút về Vô Tận vũ trụ này.
Thanh Nhi thuộc cấp nào trong Vô Tận vũ trụ này đây?
Nếu dùng văn minh để đánh giá thì nàng thuộc văn minh cấp mấy?
Hắn không biết!
…
Thần Môn.
Trong Thần Môn lúc này, Ách Ngôn đang dẫn người của Thần Nhân tộc thiết lập lại đội hình trận pháp.
Tuy Diệp Huyên đã phá huỷ trận pháp của nơi này, nhưng hắn không biết, chỉ cần nơi này chưa bị biến mất thì trận pháp đã bị huỷ vẫn có thể xây dựng lại!
Thật ra, Thần Nhân tộc cũng có thể phái người đi huỷ diệt vũ trụ hiện hữu, nhưng như vậy hơi lãng phí thời gian, mà dùng trận pháp thì có thể nhắm vào toàn bộ vũ trụ nhân loại này.
Lúc này, một ông lão của Thần Nhân tộc đi tới trước mặt Ách Ngôn, hành lễ: “Ách Ngôn trưởng lão, trận pháp chậm nhất còn khoảng nửa tháng nữa là hoàn thành”.
Nửa tháng sao?
Ách Ngôn cười: “Được! Các ngươi nhanh lên, ta không muốn cho nhân loại quá nhiều thời gian”.
Ông lão gật đầu: “Vâng!”
Nói xong ông ta lui ra.
Ách Ngôn nhìn lên bầu trời đầy sao thăm thẳm, nhẹ nhàng nói: “Không biết đã tìm được cô gái váy trắng và người đàn ông áo xanh chưa”.
…
Vô Tận giới.
Vô Tận giới đã không còn thuộc về Thần vực, là một thế giới bên ngoài Thần vực.
Thế giới này rộng lớn vô tận, bên trong có rất nhiều thế lực hỗn loạn.
Mà những thế lực này, dù là Thần Nhân tộc cũng khá dè chừng.