*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng phụ thân của Diệp Huyên là ai thì nàng ấy lại không biết!
Quá thần bí!
Diệp Huyên phía xa đột nhiên biến mất.
Rút Kiếm Định Sinh Tử!
Lúc này, Rút Kiếm Định Sinh Tử của Diệp Huyên đã chồng chất đến chín trăm chín mươi chín đạo.
Vì hắn đã thúc giục Huyết Mạch Chi Lực đến mức độ cao nhất!
Thấy chiêu kiếm này, Thái Nhất Sinh Thuỷ lập tức thay đổi sắc mặt!
Chín trăm chín mươi chín đạo Rút Kiếm Định Sinh Tử chồng lên nhau!
Chiêu kiếm này khiến tinh vực trong phạm vi mấy nghìn trượng thoáng chốc sụp đổ!
Thái Nhất Sinh Thuỷ là mục tiêu của chiêu kiếm này, lúc này, gã cũng cảm nhận được hơi thở của tử vong!
Gã không dám coi thường, chậm rãi nâng tay phải lên, sau đó thầm đọc thần chú, trong nháy mắt, xung quanh gã xuất hiện một màn nước.
Lúc này, kiếm của Diệp Huyên đã chém xuống!
Ầm!
Màn nước kia rung động dữ dội, sau một thoáng yên tĩnh, nó chợt nổ tung, Thái Nhất Sinh Thuỷ phía sau màn nước lùi lại hơn nghìn trượng!
Thấy cảnh này, Cổ Mệnh không khỏi nhíu mày!
Uy lực chiêu kiếm này của Diệp Huyên mạnh hơn trước đó không chỉ gấp mất lần!
Huyết Mạch Chi Lực của hắn đáng sợ đến thế sao?
Thái Nhất Sinh Thuỷ nhìn tay phải của gã, trên đó có một vết kiếm sâu!
Thấy cảnh này, Thái Nhất Sinh Thuỷ lắc đầu cười khẽ: “Đã rất nhiều năm không bị thương rồi, không ngờ hôm nay lại bị thương bởi Diệp Huyên ngươi!”
Diệp Huyên không nói gì, hắn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên đột nhiên bay ra.
Thái Nhất Sinh Thuỷ lập tức đánh tới một quyền!
Ầm!
Kiếm quang màu máu loé lên, một bóng người liên tục lùi lại!
Chính là Diệp Huyên!
Nhưng Thái Nhất Sinh Thuỷ cũng lùi lại mấy trăm trượng.
Sau khi Thái Nhất Sinh Thuỷ dừng lại, Diệp Huyên đột nhiên biến mất!