*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này, Tiểu An đột nhiên nhìn gương mặt kia: “Ngươi… Ngươi là?”
Gương mặt kia chợt dừng lại, nó vội nói: “Thánh Tôn, ta là Hỏa Đức đây! Là thuộc hạ trung thành nhất của người đây!”
Diệp Huyên bỗng nói: “Ngươi không phải là thuộc hạ nhân gian đệ nhất thần sao?”
Gương mặt tức giận nói: “Thánh Tôn chính là nhân gian đệ nhất thần!”
Diệp Huyên quay đầu nhìn Tiểu An, Tiểu An có chút ngơ ngác: “Muội… Muội không biết gì cả!”
Diệp Huyên nhìn Tiểu Tháp ở bên cạnh vẫn còn muốn ra tay: “Tiểu Tháp, đợi đã! Để ta hỏi nó xem!”
Tiểu Tháp hừ một tiếng, sau đó lùi về sau Diệp Huyên!
Diệp Huyên nhìn gương mặt kia: “Sao Tiểu An lại là nhân gian đệ nhất thần? Ngươi có thể nói không?”
Gương mặt tức giận nói: “Tên loài người này, ngươi không xứng nói chuyện với ta!”
Diệp Huyên vừa suy nghĩ trong lòng, kiếm Thanh Huyên lập tức bay ra!
Ầm!
Gương mặt kia lập tức bị kiếm Thanh Huyên chém bay ra cả vạn trượng, mà vừa dừng lại thì lập tức bắt đầu tan biến tốc độ nhanh chóng!
Một kiếm này, Diệp Huyên không hề nương tay!
Ở phía xa, gương mặt đang dần biến mất kia lập tức biến sắc, khi nó nhìn thấy Diệp Huyên đang định ra kiếm lần nữa, thì nó vội nói: “Loài… Loài người, loài người, chúng ta quân tử động khẩu không động thủ, nói chuyện, chúng ta nói chuyện, đừng ra tay!”
Diệp Huyên cười nói: “Ngươi nói, ta nghe!”
Gương mặt do dự chốc lát sau đó nói: “Loài người, kiếm này của ngươi từ đâu có được?”
Diệp Huyên đang định nói thì Tiểu Tháp bên cạnh đột nhiên lên tiếng: “Ta tạo ra!”
Gương mặt: “…”
Diệp Huyên: “…”
Diệp Huyên nghe thấy lời ấy của Tiểu Tháp thì có chút cạn lời!
Tiểu Tháp này cũng quá vô liêm sỉ!
Cách đó không xa, mặt người cả giận nói: "Tiểu Tháp nhà có có tài đức gì có thể tạo ra một thanh kiếm vượt qua cả quy tắc như thế?"
Diệp Huyên: "..."
Tiểu Tháp lập tức giận tím mặt: "Mắt chó không nhìn thấy ngà voi! Ta là Tiểu Tháp đầu tiên trong Chư Thiên Vạn Giới này! Chủ nhân của ta cũng vô địch thiên hạ!"