Diệp Huyên trầm tư một lát, sau đó đi đến một tinh không tĩnh mịch, hắn chém mạnh một kiếm!
Một nhát kiếm dùng toàn lực!
Lần này, trực tiếp chồng lên bảy trăm hai mươi thuật rút kiếm!
Một kiếm chém xuống, toàn bộ tinh vực tĩnh mịch lập tức bị sụp đổ từng tầng một!
Bảy trăm hai mươi thuật rút khiếp chồng lên nhau!
Đây là cực hạn hiện tại của hắn!
Không đúng, là cực hạn khi không sử dụng Huyết Mạch Chi Lực, nếu như sử dụng Huyết mạch Chi Lực, còn có thể mạnh hơn!
Nhưng mà, bất kể là huyết mạch lực hay là kiếm Thanh Huyên, hắn đều là có thể không dùng sẽ không dùng!
Hắn không muốn bản thân dùng quá nhiều vật ngoài thân!
Một lát sau, Diệp Huyên ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai mắt hắn từ từ nhắm lại.
Mà lúc này, vô số tin tức đổ vào trong đầu hắn.
Đây là một ấn ký kiếm đạo mà lúc trước cha để lại trong cơ thể hắn!
Hắn chỉ cần đạt tới Tuyệt Trần Cảnh, ấn ký kiếm đạo này sẽ mở ra một tầng, mà hắn hiện tại, đã đột phá liên tiếp hai bậc!
Không thể không nói, hắn rất tò mò về ấn ký kiếm đạo cha và đại ca để lại cho hắn!
Rốt cuộc là cái gì đây?
Không bao lâu, khóe miệng Diệp Huyên hơi nhếch lên!
Cha để lại một môn kiếm kỹ!
Thuật Đề Đầu!
Đây cũng là một môn kiếm kĩ cha đã tự mình cải tạo!
Đây vốn chỉ là một môn võ kỹ, nhưng sau khi được cha cải tiến, biến thành một môn kiếm kỹ!
Một kiếm đề đầu!
Diệp Huyên vui mừng như điên!
Vì sao?
Bởi vì nhất kiếm đề đầu này và thuật phi kiếm của hắn có hiệu quả tương tự nhau, đương nhiên, nhất kiếm đề đầu này càng mạnh hơn! Mà sở dĩ hắn vui mừng, là bởi vì hắn cảm thấy nhất kiếm đề đầu này có thể kết hợp một cách hoàn hảo với phi kiếm của hắn!
Bởi vì nòng cốt của cả hai đều là nhanh!
Nhưng, nhất kiếm đề đầu này liên quan đến càng nhiều hơn, đặc biệt yêu cầu càng cao hơn về đạo thời không!