Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 7150




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên đang định đáp, đúng lúc này, không gian trước mặt hắn bỗng chấn động.  

Một lát sau, Diệp Huyên nhíu mày lại.  

Là Lâu chủ Tiểu Lâu gửi tin đến, người của Nấm Mồ Thần Linh lại đang tìm hắn!  

Diệp Huyên lắc đầu thở dài: “Nửa phút cũng không yên mà!”  

Mục Tiểu Đao bỗng nói: “Chắc chắn là lại có kẻ thù rồi!”  

Diệp Huyên: “...”  

Mục Tiểu Đao chợt vươn tay phải: “Ngươi sống tốt như vậy, chắc có không ít bảo bối nhỉ, lấy ra chút đi!”  

Diệp Huyên đen mặt, người phụ nữ này đúng là không coi mình là người ngoài mà!  

Diệp Huyên lấy một cái nhẫn chứa đồ ra đặt lên tay Mục Tiểu Đao: “Đây là cho các ngươi, cũng đủ để các ngươi tu luyện đến Tiểu Thánh Nhân rồi!”  

Tiểu Ách nhìn cũng không thèm nhìn, dứt khoát cất đi rồi nhìn Diệp Huyên nói: “Bảo trọng!”  

Diệp Huyên gật đầu: “Các ngươi cũng vậy!”  

Hắn nói xong bèn xoay người rời đi.  

Bấy giờ, Tiểu Ách bỗng nói: “Phải còn sống đấy!”  

Diệp Huyên cười ha ha: “Chỉ cần ta không muốn chết thì sao có thể giết ta? Ai có thể chứ?”  

Ba cô gái: “...”  

Mục Tiểu Đao liếc nhìn Diệp Huyên xa xa cuối chân trời, khẽ nói: “Sao giờ hắn lại bay lên tới nông nỗi này rồi?”  

Pháp tắc Tai Ách bên cạnh bỗng nói: “Dựa theo kinh nghiệm lúc trước thì hắn cùng lắm chỉ đẹp trai ba ngày thôi! Chờ xem! Hắn sẽ lập tức cảm thấy cuộc đời quá khổ, không muốn sống nữa!”  

Ả ta nói xong bèn xoay người rời khỏi.  

Hai người Mục Tiểu Đao: “...”  

Sau khi chia tay mấy cô gái Dữ Mục, Tiểu Đao, Diệp Huyên lại trở về Thanh Châu.  

Có kiếm Thanh Huyên, trong mắt hắn toàn bộ vũ trụ đều trở nên nhỏ bé.  

Muốn đi đâu thì đi đó!  

Trước đại điện hoàng cung, Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyên: “Lại phải đi rồi sao?”  

Diệp Huyên gật đầu.  

Thác Bạt Ngạn im lặng một lát, sau đó nói: “Bảo trọng!”  

Diệp Huyên cười nói: “Nàng cũng vậy!”