*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngoài ra, hắn còn cảm nhận được sâu trong dãy núi này có một ý chí kiếm đạo cường đại!
Ý chí kiếm đạo!
Diệp Huyên nghĩ đến ý chí kiếm đạo của cha trong cơ thể mình!
Không thể không nói, theo thực lực của hắn ngày càng mạnh, hắn phát hiện thực lực của Thanh Nhi và cha không chỉ thuộc hàng khủng bố bình thường!
Sợi ý chí kiếm đạo này của cha đến bây giờ hắn vẫn cảm thấy sâu không lường được, tựa như vũ trụ mênh mông ngoài kia vậy!
Cha và Thanh Nhi mạnh đến mức nào?
Bây giờ đối với hắn đây cũng là một điều bí ẩn!
Nghĩ tới đây, Diệp Huyên không khỏi lắc đầu cười.
Muốn vượt qua cha và Thanh Nhi là vô cùng khó!
Thế nhưng hắn không thể không nỗ lực được!
Cũng không thể sau này chỉ đứng nhìn Thanh Nhi đánh nhau với cha được mà?
Chỉ có hắn mới có thể ngăn cản được họ!
Lúc này, Tiêu Lâm Lang đột nhiên cười nói: "Diệp công tử đang suy nghĩ gì vậy?"
Diệp Huyên thu hồi tâm tư, cười đáp: "Không có gì!"
Nói xong, hắn lại nhìn quanh bốn phía, đi được một đoạn đường rồi, hắn phát hiện nơi đây có không ít xác chết!
Ngoài ra, hắn còn phát hiện, càng đi về trước thì kiếm thế trong dãy núi này lại càng mạnh!
Đúng lúc này, một tia kiếm khí đột nhiên chém đến đây!
Thấy thế, Tiêu Lâm Lang khẽ nhíu mày lại, đang định ra tay thì Diệp Huyên lại xông lên trước, mặc cho kiếm khí kia chém lên người mình!
Ầm!
Tia kiếm khí ấy liền bị hắn hấp thụ!
Thấy thế, Tiêu Lâm Lang lập tức ngây ra.
Hấp thụ?
Diệp Huyên tham lam hít sâu một hơi!
Không thể không nói, kiếm khí nơi này thật sự rất tinh khiết, nếu cứ tiếp tục hấp thu thêm thì hắn sẽ dễ dàng đạt đến Tuyệt Trần Cảnh!
Lúc này, Tiêu Lâm Lang ở một bên bỗng trầm giọng nói: "Ngươi có thể hấp thu kiếm khí!"
Diệp Huyên liếc mắt nhìn Tiêu Lâm Lang rồi cười: "Đúng vậy!"
Tiêu Lâm Lang bảo: "Diệp công tử... Thể chất này của ngươi..."
Diệp Huyên cười nói: "Chúng ta tiếp tục đi thôi!"