*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói rồi, nàng ta lấy một lá bùa truyền âm ra bóp nát.
Mấy phút sau, không gian bên cạnh Diệp Huyên đột nhiên rung lên, khắc sau, có một cô gái bước ra!
Chính là Tiêu Lâm Lang!
Tiêu Lâm Lang nhìn Diệp Huyên, cười nói: "Diệp công tử, lại gặp mặt rồi!"
"Lâm Lang cô nương, ta đến là có việc! Lần này tới tìm cô là muốn cô giúp chút chuyện!"
Tiêu Lâm Lang nhìn Diệp Huyên: "Chuyện gì?"
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Ta muốn tìm một kiếm kỹ mạnh mẽ, tốt nhất là về phi kiếm!"
Muốn sáng tạo ra một kiếm kỹ thuộc riêng về bản thân không hề dễ dàng!
Bây giờ tuy tốc độ phi kiếm của hắn đã rất nhanh, nhưng vẫn chưa đến cực hạn!
Bởi vậy hắn muốn tập hợp sở trường của người khác về để hoàn thiện kiếm kỹ của mình!
Tiêu Lâm Lang khẽ nhíu mày: "Kiếm kỹ?"
Diệp Huyên gật đầu: "Có không?"
Tiêu Lâm Lang suy nghĩ một chút rồi đáp: "Ta không có! Nhưng ta biết một nơi có!"
Diệp Huyên vội hỏi: "Nơi nào?"
Tiêu Lâm Lang nhìn Diệp Huyên: "Một trong các cấm địa, Bắc Nhai Kiếm Khư!"
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: "Bắc Nhai Kiếm Khư?"
Tiêu Lâm Lang khẽ gật đầu: "Đó là một cấm địa, Vô Danh Kiếm Quyết này cũng được lấy ra từ nơi đó! Nhưng chỗ đó cho dù có là Đại Thánh Nhân cũng không dám tiến vào quá sâu!!"
Diệp Huyên trầm giọng hỏi: "Nguy hiểm lắm à?"
Tiêu Lâm Lang gật đầu: "Không phải nguy hiểm bình thường đâu! Chỗ đó không chỉ có kiếm trận cường đại, còn có một chút lực lượng ăn mòn rất thần bí, cho dù là thân thể Thánh Nhân cũng không chống đỡ được! Độ nguy hiểm của nơi đó chỉ thua khu cấm địa Nấm Mồ Thần Linh!"
Diệp Huyên có chút ngạc nhiên: "Nấm Mồ Thần Linh?"
Tiêu Lâm Lang cười nói: "Truyền thuyết kể rằng nơi đó có Cổ Thần ngã xuống, vậy nên mới được gọi là Nấm Mồ Thần Linh! Nó rất nguy hiểm!"