*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phập!
Trưởng lão chấp pháp im bặt!
Giữa chân mày lão cắm một thanh kiếm!
Thấy cảnh này, sắc mặt Cổ Thanh cũng trở nên tái nhợt!
Xong rồi!
Ngay cả trưởng lão chấp pháp mà tên này cũng giáp giết!
Chọc vào tổ ong vò vẽ rồi!
Những đệ tử nội môn xung quanh cũng mang nét mặt nặng nề.
Quá đáng sợ!
Tên này điên rồi sao?
Gặp ai thì giết người đó!
Vấn đề là hắn còn có thể giết…
Trưởng lão chấp pháp này yếu đến thế sao?
Cổ Thanh cười khổ: “Toi đời rồi!”
Diệp Huyên cười đáp: “Không đâu!”
Cổ Thanh nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Ta giết càng nhiều người, cơ hội sống sẽ càng lớn!”
Cổ Thanh nhíu mày, hơi khó hiểu!
Lúc này, một uy thế mạnh mẽ xuất hiện!
Cảm nhận được uy thế này, mọi người đều thay đổi sắc mặt!
Đây là khí thế của Tiểu Thánh Nhân!
Thánh Nhân chân chính!
Diệp Huyên cũng khẽ nhíu mày.
E rằng không thể gi3t chết người vừa đến bằng một kiếm rồi!
Lúc này, một ông lão tóc bạc xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.
Nhìn thấy lão ta, Cổ Thanh vội vàng cung kính hành lễ: “Bái kiến Trương Hằng trưởng lão!”
Những đệ tử nội môn khác cũng vội vàng hành lễ!
Trương Hằng!
Đây là đại trưởng lão nội môn, là người có cấp bậc cao nhất trong nội môn, cũng là người mạnh nhất!
Trương Hằng nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi giết người rồi!”