*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi xác nhận thân phận, vô số yêu thú bên dưới đồng thanh gầm thét: “Thú Yêu Thần!”
Trong lúc nhất thời, tiếng gầm như sấm, chấn động trời xanh!
Chân mày cô gái váy trắng hơi nhíu lại: “Ồn ào!”
Vừa dứt lời, nàng phẩy tay áo một cái.
Xoẹt!
Một sợi kiếm quang từ chân trời chém xuống.
Trong chớp mắt, tiếng gầm thét của những thú yêu nơi này đột nhiên im bặt!
Đầu của mấy chục vạn yêu thú đồng thời rơi xuống!
Vô số máu tươi nhuộm đỏ mặt đất!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người như bị ngũ lôi đánh trúng!
Phải biết, trong những yêu thú bên dưới còn có gần trăm cao thủ Tuyệt Trần Cảnh!
Nhưng mà, ngay cả những cao thủ Tuyệt Trần Cảnh kia cũng không ngăn được một kiếm này!
Một kiếm gi3t chết mấy chục vạn thú yêu trong chớp nhoáng!
Lúc này, Diệp Huyên cũng choáng váng.
Hắn không phải kinh ngạc về thực lực của Thanh Nhi, hắn là kinh ngạc về sát tâm của Thanh Nhi!
Tính mạng của mấy chục vạn yêu thú này, Thanh Nhi nói giết là giết!
Ngay cả mắt cũng không chớp!
Ở đối diện cô gái váy trắng, Thú Yêu Thần kia đang nhìn cô gái váy trắng, mà giây phút này, lần đầu tiên trong mắt hắn ta mang theo kiêng kị.
Mà lúc này Dữ Mục đang đứng ở trước mặt cô gái váy trắng, trong đầu hoàn toàn trống rỗng!
Một kiếm diệt mấy chục vạn yêu thú?
Cứ diệt đi như vậy?
Bên cạnh, Di Khổ còn chưa chết hẳn lúc này cũng choáng váng!
Một kiếm gi3t chết mấy chục vạn yêu thú trong nháy mắt!
Đây là nhân vật thần tiên gì?
Lúc này, Thú Yêu Thần đột nhiên trầm giọng nói: “Các hạ, Dữ Mục cô nương chính là người của Thiên Tội Chi Đô, vẫn mong các hạ…”
Cô gái váy trắng đột nhiên nhìn về phía Thú Yêu Thần, ngay sau đó, sắc mặt Thú Yêu Thần đột nhiên thay đổi dữ đội, hắn ta bỗng nhiên tung ra một cú đấm, trong khoảnh khắc tung ra cú đấm này, nơi đây chợt vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc.