*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một quyền ấn khổng lồ màu đen phá không đi đến, thẳng về phía cô gái Thú Yêu!
Vẻ mặt cô gái Thú Yêu bình tĩnh, nàng ta khẽ lướt ngón tay, một con cờ màu trắng chợt xuất hiện trước mặt nàng ta.
Ầm!
Quân cờ màu trắng kia lại ngăn chặn quyền ấn màu đen kia.
Phút chốc tĩnh lặng, cô gái Thú Yêu khẽ mở đôi môi đỏ thẫm: “Diệt!”
Quân cờ màu trắng đột nhiên run rẩy, một luồng sức mạnh kinh khủng bùng phát từ trong quân cờ, thoáng chốc, quyền ấn đen kia lập tức vỡ vụn, đồng thời, quân cờ trắng trực tiếp biến thành luồng sáng trắng phóng về phía Nguyên Yếm ở xa.
Ở phía xa, con ngươi Nguyên Yếm khẽ co lại, hắn ta chập hai tay hình chữ thập: “Tường Phật!”
Sau lưng hắn ta, bức tượng Phật kia thoáng chốc chắp hai tay lại, một màng sáng đen lập tức bao phủ lấy Nguyên Yếm.
Quân cờ trắng đã đến!
Ầm ầm!
Màng sáng đen kia rung chuyển, nhưng không hề bị hư hại!
Ở phía xa, cô gái Thú Yêu bước lên trước một bước, điểm ngón tay: “Tinh hà rơi!”
Vừa dứt lời, tinh không sâu thẳm ở phía xa kia, từng ngôi sao rơi thẳng xuống, thoáng chốc, cả tinh hà đều rung chuyển.
Thấy vậy, sắc mặt mọi người trên thành Thiên Sơn đều trở nên nghiêm trọng.
Ánh mắt Diệp Huyên cũng nặng nề!
Dù là cô gái Thú Yêu này hay là Nguyên Yếm kia, bọn họ đều rất mạnh.
Nhất là một chiêu tinh hà rơi xuống sau cùng này của cô gái Thú Yêu, chắc chắn có thể dễ dàng tiêu diệt cả một thế giới nhỏ!
Diệp Huyên nhìn Nguyên Yếm phía xa, nếu Nguyên Yếm này không ngăn được chiêu này, vậy thì xong rồi!
Cũng không đúng, nhà họ Nguyên này chắc chắn sẽ không để thiên tài của bọn họ bị gi3t chết ở đây!
Bởi vì bọn họ đã cảm nhận được xung quanh xuất hiện rất nhiều hơi thở vô cùng mạnh!
Cao thủ của Nguyên giới vẫn luôn quan sát bên này!