*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đám người đồng loạt đứng dậy.
Lúc này, Gia Hòa đi tới bên cạnh Diệp Huyên, nàng ta khẽ kéo ống tay áo của hắn, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Công tử có thể giết Thú Yêu tộc trong một kiếm chớp nhoáng không?”
Diệp Huyên: “…”
…
Diệp Huyên có chút cạn lời!
Em gái này đã tin tưởng hoàn toàn vào những lời mình nói lúc trước!
Nàng ta không phải đang trào phúng, nàng ta thực sự cho rằng hắn có thực lực tiêu diệt Thú Yêu tộc!
Một kiếm diệt Thú Yêu tộc?
Suy nghĩ này của cô gái có hơi nguy hiểm nha!
Mẹ nó!
Lần sau ra vẻ phải có chừng mực!
Bằng không, có thể sẽ rất xấu hổ!
Hiện tại hắn có hơi xấu hổ!
Rất nhanh, đoàn người rời khỏi Gia tộc, chạy thẳng đến Thiên Sơn Trường Thành.
Thiên Sơn Trường Thành, đó là bức thành che chở cuối cùng để phòng ngự Thú Yêu tộc, một khi nơi đó bị phá, Thú Yêu tộc sẽ tiến quân thần tốc, tốc hành qua toàn bộ Nguyên giới!
Mà khi đó, đối Nguyên giới mà nói, chính là một tai hoạ!
Mà Diệp Huyên phát hiện, Nguyên giới không chỉ có ba thế lực lớn, mà còn có rất nhiều thế lực nhỏ.
Cả Nguyên giới, ít nhất cũng có trên một trăm triệu sinh linh!
Nếu Thiên Sơn Trường Thành bị phá, có thể tưởng tượng được kết cục của những sinh linh này!
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Gia Nguyên tiền bối, ngươi và cha của ta quen nhau như thế nào?”
Hắn thật ra vẫn có chút tò mò!
Hắn phát hiện, cha hắn kết giao bạn bè rất rộng rãi, hoàn toàn không giống với Thanh Nhi và đại ca!
Gia Nguyên cười nói: “Chúng ta quen nhau ở Thiên Tội Chi Đô, lúc ấy, một nhóc màu trắng của ông ấy nhìn trúng một đồ vật của ta, sau đó cứ đòi lấy một xâu kẹo hồ lô đổi với ta...”
Diệp Huyên cười ha ha.
Không cần phải nói, khẳng định chính là Tiểu Bạch!