Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 6810




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

An Lan Tú nhìn Diệp Huyên: "Huynh chắc chắn chứ?"  

Diệp Huyên gật đầu: "Chắc!"  

"Được!"  

Hai người cùng đến một sân tập võ, nơi này rất lớn, phải dài rộng mấy trăm trượng, xung quanh đều được gia cố kĩ càng.  

Diệp Huyên nhìn An Lan Tú rồi cười nói: "Đến đây!"  

An Lan Tú đột nhiên biến mất, trong nháy mắt đó, Diệp Huyên liền rút kiếm ra đâm đến.  

Ầm!  

Thương và kiếm vừa chạm vào nhau, võ đài dưới chân hai người bỗng chốc rung lên, mà đúng lúc này, An Lan Tú đột nhiên rút tay về, rồi lại đâm lên phía trước.  

Tuy đã phong ấn tu vi, nhưng một thương này của An Lan Tú vẫn nhanh như chớp giật!  

Lần này Diệp Huyên không chọn cứng đấu cứng, mà điểm nhẹ mũi chân, tung người nhảy về phía sau.  

Xoẹt!  

Một thương của An Lan Tú đâm vào không khí, âm thanh xé rách không trung vang vọng khắp trời!  

Nhưng vào lúc này, An Lan Tú bước chân trái lên một bước dài, trường thương trong tay thuận thế thu về, thân thể nàng xoay tròn tại chỗ, trường thương lại nương theo tay bắn ra.  

Xoẹt!  

Tiếng vang long trời lở đất vang lên!  

Phía xa xa, Diệp Huyên híp hai mắt lại, lần này hắn không chọn né tránh nữa mà lại thả người nhảy lên, hai tay cầm kiếm chém về trước.  

Ầm!  

Nhát thương của An Lan Tú bị chém dừng lại, nhưng lúc này, An Lan Tú đột nhiên tung người, đá một cước vào chuôi thương.  

Ầm!  

Kiếm trong tay Diệp Huyên rung lên, cả người lẫn kiếm đều bị đẩy lùi về sau mấy trượng!  

Diệp Huyên vừa mới dừng lại thì An Lan Tú đã đột nhiên biến mất!  

Nhanh như gió!