Hắn tin rằng nếu đạt được đến cực hạn, thuật rút kiếm của hắn chắc chắn sẽ giết được cường giả Đăng Thiên Cảnh trong tích tắc!
Dù sao đây cũng là thuật rút kiếm cha hắn dạy đấy!
Không chỉ có thuật rút kiếm, hắn cũng bắt đầu sửa lại một chút chiêu Nhất Kiếm Định Sinh Tử mà Thanh Nhi dạy!
Lúc trước, vì cảnh giới lẫn trình độ kiếm đạo chưa đủ, nên hắn mới không thể đạt được đến khí thế giống của Thanh Nhi!
Nhưng hiện tại hắn cảm giác bản thân đã có thể rồi!
Như nghĩ đến điều gì đó, Diệp Huyên nhíu chặt mày lại, tại sao hắn không thử dung hợp thuật rút kiếm cùng Nhất Kiếm Định Sinh Tử của Thanh Nhi lại nhỉ?
Hoàn toàn có thể mà!
Bởi vì hai loại kiếm kỹ này không hề xung đột nhau!
Nghĩ đến đây, hắn liền làm thử!
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Diệp Huyên chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Như thế nào là Nhất Kiếm Định Sinh Tử?
Đó chính là ta đã ra kiếm, ngươi nhất định phải chết!
Chiêu kiếm này chủ yếu là dựa vào khí thế!
Khí thế vô địch!
Kiếm đã ra thì phải chết người!
Không chết không thôi!
Trong tinh vực đen kịt, Diệp Huyên cầm kiếm bằng tay phải, đứng lẳng lặng. Tinh vực xung quanh đã bị xóa sổ, chỉ còn dư lại hư vô!
Thời khắc này, trong đầu Diệp Huyên không ngừng nhớ lại cảnh tượng Thanh Nhi xuất kiếm!
Thanh Nhi đã xuất kiếm như thế nào?
Qua rất lâu, Diệp Huyên mới bỗng rút kiếm ra.
Ầm!
Nháy mắt đó, một luồng kiếm thế cường đại chợt bộc phát ra từ cơ thể Diệp Huyên, mà nương theo chiêu kiếm của hắn, mảnh không gian hư vô trước mặt liền bắt đầu tan biến...
Vật chất tan biến hoàn toàn!
Tất cả đều quy về với niết bàn!
Không chỉ đoan giản là xóa sổ nữa!
Diệp Huyên nhìn kiếm trong tay, trong mắt ngập tràn sự hưng phấn.
Có thể!
Hai loại kiếm kỹ này thật sự có thể dung hợp với nhau!
Hơn nữa uy lực còn tăng gấp bội!