Tuy hắn cũng là Đăng Thiên Cảnh, thế nhưng hắn phát hiện, nếu bàn về sức chiến đấu thì hắn vẫn có chút chênh lệch với những cường giả Đăng Thiên Cảnh lâu năm này!
Không phải hắn, mà chính Diệp Thần năm đó cũng có sự chênh lệch với những cường giả Đăng Thiên Cảnh lâu năm này!
Bởi vì hắn là Diệp Thần, ngoại trừ ý thức của Diệp Thần ra, tất cả mọi thứ của Diệp Thần đều do hắn nắm giữ!
Thật ra nếu cho Diệp Thần nhiều thời gian thêm một chút nữa, không quá mười năm, hắn sẽ trở thành vô địch trong Đăng Thiên Cảnh!
Bởi vì Diệp Huyên phát hiện, Diệp Thần đã sắp vượt qua Đăng Thiên Cảnh rồi!
Đáng tiếc thời gian lại quá ít!
Đây mới thực sự là con cưng của trời!
Chỉ tiếc là hắn đã gặp phải hai người không nên gặp!
Một là Diệp Lăng Thiên!
Nếu lúc trước Diệp Lăng Thiên không đối đãi với hắn như vậy, thì bây giờ Diệp Thần có lẽ đã vượt xa Đăng Thiên rồi!
Mà người thứ hai chính là Thanh Nhi!
Diệp Thần cuối cùng lựa chọn cái chết, có một phần nguyên nhân là vì Thanh Nhi!
Bởi vì khoảnh khắc khi hắn thức tỉnh ý thức đó, Thanh Nhi đã chuẩn bị giết người!
Hắn không thể không chết!
Hắn không có sự lựa chọn khác!
Diệp Huyên lắc đầu nở nụ cười.
Hắn chợt phát hiện, Diệp Huyên hắn thật ra cũng không ưu tú bao nhiêu!
Nếu bàn về thiên phú, hắn không sánh được với An Lan Tú, càng không sánh được với Diệp Thần!
Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Tiểu chủ, đừng than thở nữa, ta cảm thấy người vẫn có một thứ không ai sánh được!"
Diệp Huyên đen mặt lại: "Tiểu Tháp, sao ngươi biết ta đang nghĩ gì?"
Tiểu Tháp cười hì hì: "Ta đoán đó!"
Diệp Huyên: "..."
Tiểu Tháp lại nói: "Ta cảm thấy tiểu chủ có một ưu điểm vô cùng vô cùng lợi hại! Thế gian này không có mấy ai bì được với người đâu!"
"Ưu điểm gì?"
"Mặt dày đó! Da mặt của người dày hơn chủ nhân cũ nhiều!"
Vẻ mặt Diệp Huyên sượng đi.