Một tia sang trắng trong trong hoa sen quấn quanh lấy Bạch Y.
Lúc này, sợi dây xích đỏ lặng lẽ di chuyển tới trước mặt Bạch Y.
Ầm!
Tia sáng trắng quanh người Bạch Y nứt ra, Bạch Y liên tục lùi lại mấy chục trượng, nhưng một khắc sau, vô số đoá sen trắng xuất hiện xung quanh, sau đó nổ tung!
Oanh!
Tinh không chấn động, một bóng người liên tục lùi lại!
Chính là cô gái áo đen kia!
Sau khi dừng lại, ả ta định ra tay một lần nữa, nhưng lúc này, mười mấy vị kiếm tu xuất hiện xung quanh ả ta.
Cô gái áo đen nhìn một vòng, cười nhẹ: “Ỷ đông hiếp ít à?”
Dứt lời, ả ta mở lòng bàn tay, một lệnh bài màu đen đột nhiên bay lên cao.
Oanh!
Trên tinh không, một vòng xoáy khổng lồ màu đen đột nhiên xuất hiện, một khắc sau, từng hơi thở mạnh mẽ cuộn trào ra từ trong vòng xoáy.
Thấy cảnh này, Diệp Huyên hơi cạn lời.
Mẹ kiếp!
Đây là muốn gọi người đến xử lý mình!
Trương Văn Tú bên cạnh Diệp Huyên cất lời: “Ra tay không?”
Diệp Huyên lắc đầu.
Trương Văn Tú chớp mắt: “Tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi?”
Diệp Huyên cười nói: “Đúng thế!”
Thật ra bây giờ hắn muốn giết cô gái áo đen là một chuyện rất dễ dàng!
Nhưng hắn lại không muốn!
Vì bây giờ, chắc chắn Diệp Lăng Thiên vẫn chưa cho phụ thân của Diệp Thần biết rằng mình đã thăng đến Đăng Thiên Cảnh!
Càng không nói với đối phương chuyện của đại ca!
Theo như lời của Diệp Lăng Thiên thì thế lực thần bí này rất kiêu ngạo!
Kiêu ngạo đến mức không thèm điều tra mình!
Vì thế, hắn không muốn để lộ thực lực của mình vào lúc này!
Hơn nữa, cô gái áo đen này cũng không cần thiết để mình tự ra tay!
Trương Văn Tú đến gần Diệp Huyên, hơi nhếch môi: “Ngươi thật nham hiểm, nhưng mà, ta thích!”
Diệp Huyên cười to.
Lúc này, trong vòng xoáy màu đen chợt xuất hiện mấy chục người!
Những người này thấp nhất cũng là Vô Biên Cảnh!