Người nào dùng lệnh Kiếm Chủ!
Lời này vừa thốt ra, cả Vĩnh Sinh giới đều kinh ngạc!
Các cao thủ đều nhìn bầu trên phía trên Diệp giới.
Bầu trời trên không nhà tổ nhà họ Diệp có một kiếm tu áo trắng đứng đó.
Nhìn từ vẻ ngoài, khoảng chừng ba mươi tuổi, cả người mặc đồ trắng như tuyết, vóc dáng cao thẳng, mày kiếm mắt sáng, trông rất tuấn tú!
Tay phải người đàn ông cầm một thanh kiếm, kiếm dài ba thước, rộng hai ngón tay, trên mũi kiếm có kiếm mang lóe sáng.
Ở bên dưới, trong nhà tổ Diệp tộc, vẻ mặt tươi cười của Diệp Lăng Thiên dần biến mất.
Sắc mặt các cao thủ Diệp tộc trong nhà tổ thì lại càng trở nên nặng nề!
Kiếm tu quá mạnh!
Rốt cuộc là ai?
Lúc này, Diệp Lăng Thiên bỗng đứng dậy, bà ta nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Đánh giá thấp rồi!”
Diệp Huyên không quan tâm đến Diệp Lăng Thiên, hắn ngẩng đầu nhìn lên: “Ta dùng lệnh Kiếm Chủ!”
Vù!
Một luồng kiếm quang đột nhiên rơi xuống trước mặt Diệp Huyên, kiếm quang vừa biến mất thì xuất hiện một người đàn ông áo trắng.
Khi nhìn thấy Diệp Huyên, người đàn ông áo trắng khẽ dừng lại, sau đó, hắn ta quan sát Diệp Huyên kỹ càng, sau đó nói: “Ngươi là…”
Diệp Huyên lập tức dùng huyết mạch Phong Ma của mình!
Nhìn thấy huyết mạch chi lực của Diệp Huyên, người đàn ông áo trắng khẽ ngây người, sau đó cười nói: “Ngươi là thiếu chủ!”
Thiếu chủ!
Nghe vậy, các cao thủ Diệp tộc trong điện đều nhìn Diệp Huyên!
Diệp Huyên ôm quyền: “Tiền bối là?”
Người đàn ông áo trắng cười nói: “A Tu! Người của Kiếm Minh”.
Kiếm Minh!
Diệp Huyên cười nói: “A Tu tiền bối, lần này phải phiền người rồi!”
A Tu quay người nhìn mọi người trong điện, cuối cùng hắn ta nhìn đến Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên cười nói: “A Tu… Một kiếm tu Vô Biên Cảnh, được lắm!”