Diệp Huyên cũng gật đầu: “Ta cũng không phải là một đi không về!”
Tai Ách bỗng hỏi: “Nhỡ đâu ngươi không quay lại thì sao?”
Diệp Huyên cười nói: “Ta nhất định sẽ quay về, bởi vì nơi này có quá nhiều người ta còn bận lòng!”
Tai Ách còn muốn nói gì đó thì lúc này, một giọng nói bỗng vang lên từ bên cạnh: “Đừng có lề mề lề mà nữa!”
Mọi người nghe thấy nhìn qua, một cô gái chầm chậm bước đến!
Người đến chính là A Mệnh!
A Mệnh nhìn Tai Ách: “Hai người các ngươi ở lại nơi này cùng ta trấn giữ vũ trụ này!”
Nói rồi, nàng ta nhìn Đạo Nhất và Diệp Huyên: “Sống sót quay về, có vấn đề gì không?”
Đạo Nhất cười nói: “Không có!”
A Mệnh gật đầu: “Các ngươi đi đi! Những người kia của ngươi, ta sẽ giúp ngươi chăm sóc bọn họ thật tốt!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đi thôi!”
Nói rồi, hắn quay người rời đi.
Lúc này, A Mệnh đột nhiên nhìn Đạo Nhất: “Đưa hắn quay về!”
Đạo Nhất gật đầu: “Được!”
Sau đó, Diệp Huyên để lại một chiếc nhẫn chứa đồ cho A Mệnh rồi nhóm người biến mất nơi chân trời.
Hắn không từ biệt người khác, nhóm người A Mệnh nhìn chân trời, im lặng không nói!
Trong nhẫn chứa đồ trên tay nàng ta ước chừng có hơn cả vạn Đại Đạo Nguyên Tinh!
Nếu tận dụng tốt thì có thể bồi dưỡng được vô số cao thủ Ý Cảnh! Quan trọng nhất là, nàng ta và nhóm Tai Ách cũng có thể dùng những Đại Đạo Nguyên Tinh này tiến đến Trụ Cảnh, thậm chí là trên Trụ Cảnh!
Lúc này, Tai Ách bỗng nói: “Bọn họ sẽ quay về, đúng chứ?”
Vẻ mặt A Mệnh vô cảm: “Chắc chắn!”
Tai Ách nhìn A Mệnh: “Tại sao lại quyết định như vậy?”
A Mệnh nhìn Tai Ách: “Cô gái váy trắng vô địch!”
Nói xong, nàng ta quay người rời đi!
Tai Ách: “…”
…
Nơi nào đó trong tinh không, tộc trưởng Dị Duy tộc nhìn tinh không sâu thẳm phía xa, im lặng không nói.