*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vĩnh viễn nhanh hơn mình một bước!
Diệp Huyên trầm mặc.
Nếu không phải thân thể hắn đủ mạnh thì một kích ban nãy đã tiễn hắn về trời rồi!
Phía xa xa, ông lão tóc trắng kia chậm rãi đi đến chỗ Diệp Huyên, theo từng bước đi của lão, Diệp Huyên phát hiện thời không xung quanh hắn đột nhiên bắt đầu dần dần biến mất, không chỉ thế, hắn còn cảm giác thời gian Duy Độ của mình đang từ từ tan biến!
Lão đang tiêu diệt thời gian Duy Độ của hắn!
Thủ đoạn quỷ dị quá!
Diệp Huyên nhìn về phía ông lão tóc trắng, lúc này đây, lão đã trở nên hư huyễn!
Diệp Huyên cau mày lại, bởi hắn phát hiện cơ thể mình đang không ngừng rung lên, không đúng, là đang phân giải!
Lúc này, Thú Thần nói: "Ông lão này đang lợi dụng thời không Duy Độ để phân giải cơ thể ngươi!"
Diệp Huyên chậm rãi nhắm mắt lại!
Thú Thần nói: "Tiểu tử, ngươi định làm gì? Ta nói cho ngươi biết, cho dù ngươi có dùng Thú Thần Quyết thì cũng không thể đánh bại được tên này đâu".
Diệp Huyên đột nhiên mở hai mắt ra, trong mắt giờ là một màu đỏ rực.
Huyết Mạch Chi Lực!
Diệp Huyên thôi thúc Huyết Mạch Chi Lực xong lại vận dụng Thú Thần Quyết!
Ầm!
Không gian nơi hắn đứng lập tức đôt nát!
Căn bản không chịu nổi sức mạnh của hắn!
Diệp Huyên không hề phí lời mà lập tức rút kiếm ra chém.
Thuật rút kiếm chồng chéo!
Chiêu kiếm này vừa tung ra, thời không cùng thời gian Duy Độ trong mấy vạn trượng xung quanh liền bị chém nát!
Mà bản thân ông lão tóc trắng kia cũng bị đẩy lùi về sau hơn mấy vạn trượng, nháy mắt lão vừa dừng lại được thì thân thể đã đổ nát, chỉ còn dư lại linh hồn!
Mà lúc này, Diệp Huyên ở nơi xa đấm một cú cách không về phía ông lão tóc trắng.
Ầm!
Thần hồn của ông lão chịu đòn nghiêm trọng, lần nữa bị đánh bay!