*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyên nhìn những người đứng sau ông lão, những người đó cũng vội hành lễ.
Diệp Huyên đứng dậy, hắn nhìn mọi người: “Nếu mọi người đồng ý đi theo ta, ta sẽ dốc hết sức giúp đỡ mọi người đạt tới Ý Cảnh, thậm chí là trên Ý Cảnh, nhưng xin nói trước, sau này nếu có người đổi ý thì đừng trách ta không khách sáo!”
Ông lão vội nói: “Sẽ không đâu!”
Những người còn lại cũng vội gật đầu, tỏ vẻ mình sẽ không làm thế!
Diệp Huyên cười: “Hoan nghênh mọi người gia nhập vào Thần Đình Vũ Trụ!”
Dứt lời, hắn mở lòng bàn tay ra, mấy trăm viên Đại Đạo Nguyên Tinh xuất hiện.
Nhìn thấy nhữn Đại Đạo Nguyên Tinh này, ánh mắt những cường giả Nguỵ Ý Cảnh xung quanh lập tức trở nên nóng bỏng.
Diệp Huyên búng ngón tay, những Đại Đạo Nguyên Tinh kia bay tới trước mặt mọi người.
Diệp Huyên nói: “Chúc mọi người sớm ngày đạt tới Ý Cảnh!”
Tất cả cường giả nguỵ Ý Cảnh đang có mặt lập tức cung kính cúi người: “Đa tạ Diệp thiếu!”
Lúc này, pháp tắc Sinh Mệnh ở bên cạnh hắn chợt dùng huyền khí truyền âm: “Ta hơi lo lắng!”
Diệp Huyên nhìn về phía pháp tắc Sinh Mệnh, cười nói: “Không sao đâu!”
Pháp tắc Sinh Mệnh nhìn Diệp Huyên: “Nếu bọn họ đều đạt tới Ý Cảnh, sau đó liên thủ, thì chưa chắc ngươi có thể khống chế được bọn họ!”
Diệp Huyên cười nói: “Ý Cảnh không có nghĩa là vô địch! Cũng không có nghĩa là điểm cuối cùng!”
Pháp tắc Sinh Mệnh hỏi: “Nếu bọn họ đổi ý thì sao?”
Diệp Huyên nhếch miệng cười: “Giết!”
Pháp tắc Sinh Mệnh không nói gì, vì ả ta đã hơi không thể nhìn thấu Diệp Huyên rồi!
Sau khi đi theo phụ thân của hắn một khoảng thời gian, bây giờ thực lực của hắn đã là một điều bí ẩn rồi!
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, nhẹ giọng nói: “Không biết người Dị Duy có đi tìm phụ thân và Thanh Nhi không…”
Pháp tắc Sinh Mệnh chớp mắt: “Có lẽ bọn họ sẽ không đi đâu?”
Diệp Huyên cười ha ha: “Ai biết được?”
Dứt lời, hắn nhìn về phía ả ta: “Có hứng thú đi tới Dị Duy giới một chuyến không?”
Pháp tắc Sinh Mệnh lập tức sa sầm mặt: “Ngươi đừng kích động!”
Diệp Huyên cười nói: “Sớm muộn gì cũng phải đối mặt mà, không phải sao?”