*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyên nhún vai: “Nếu chỉ số thông minh của người Dị Duy này chỉ có thể, ta cảm thấy dường như cũng không đáng sợ lắm…”
A Mệnh: “…”
Một lát sau, ba người rời đi!
Ba người trở lại căn nhà ven hồ, lúc này, những cường giả nguỵ Ý Cảnh kia vội chặn trước mặt Diệp Huyên.
Ông lão dẫn đầu cung kính cúi chào Diệp Huyên: “Diệp thiếu, chúng ta sẵn lòng đi theo cậu!”
Diệp Huyên nhìn mấy người họ, cười nói: “Không vội, các ngươi cứ suy nghĩ cẩn thận đi!”
Dứt lời, hắn dẫn hai người A Mệnh đi vào nhà trúc!
Bên ngoài, mấy người nhóm ông lão sững sờ đứng yên tại chỗ.
Trong nhà trúc, ba người Diệp Huyên ngồi xuống.
Diệp Huyên nhìn pháp tắc Thời Gian: “Liên lạc được với Niệm Niệm và Đồ chưa?”
Pháp tắc Thời Gian lắc đầu: “Không liên lạc được!”
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Không liên lạc được?”
Pháp tắc Thời Gian gật đầu: “Không có chút tin tức nào!”
Diệp Huyên sa sầm mặt, sao có thể không liên lạc được chứ?
Pháp tắc Thời Gian đột nhiên nói: “Ngươi không cần lo lắng cho bọn họ, với thực lực của bọn họ, vũ trụ này không có bao nhiêu người có thể đả thương bọn họ đâu!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Cho dù thế nào vẫn nên cố gắng liên hệ xem sao!”
Pháp tắc Thời Gian gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên lại nói: “Còn một chuyện nữa, bắt đầu từ bây giờ, chúng ta phải tuyển người!”
Pháp tắc Thời Gian nhìn Diệp Huyên: “Tuyển người?”
Diệp Huyên gật đầu: “Chiêu mộ toàn bộ cường giả cao cấp của vũ trụ, cường giả Diệt Thần Cảnh và Nguỵ Ý Cảnh!”
Pháp tắc Thời Gian trầm giọng hỏi: “Bọn họ sẽ đến chứ?”
Diệp Huyên cười khẽ, hắn mở lòng bàn tay, một viên Đại Đạo Nguyên Tinh xuất hiện: “Chiêu mộ bằng cái này!”
Pháp tắc Thời Gian nói: “Ngươi có bao nhiêu?”
Diệp Huyên cười: “Không ít!”
Pháp tắc Thời Gian nhẹ giọng nói: “Nếu có quá nhiều cường giả Ý Cảnh, ta sợ sẽ thoát khỏi sự khống chế của chúng ta!”