649: Trảm Tiên Kiếm Trận
Trên không trung, Kiếm Huyền xòe tay ra, một tia kiếm quang xuất hiện rồi bao trùm lấy cơ thể y.
Y cùng nó phóng vút lên cao, trở thành một tia kiếm quang xé rách bầu trời.
Thanh kiếm ấy cắ m vào bàn tay khổng lồ kia khiến nó run lên trong một tiếng nổ.
Những vết rạn như mạng nhện lan ra, nhưng thanh kiếm của Kiếm Huyền cũng vỡ toang.
Bàn tay rơi càng ép xuống, uy áp từ nó đè nặng lên người Kiếm Huyền khiến kiếm ý của y cũng vụn vỡ.
Sắc mặt đệ tử Thương Kiếm Tông trắng bệch như ma.
Đúng lúc ấy, Lâm Tòng Vân bỗng vọt lên cao, vung tay phải lên.
Một cái ấn màu đen lớn cỡ bàn tay bay vút ra, đón gió mà phình lên, phun ra một luồng sức mạnh khổng lồ.
Uỳnh!! Bầu trời kịch liệt chấn động, vết nứt trên bàn tay càng lan rộng nhưng cái ấn đen cũng vỡ thành từng mảnh vụn.
Lâm Tòng Vân siết tay lại, cả người phóng vút lên.
Trong một tiếng thét phẫn nộ chấn động trời xanh, y tung quyền ấn vào thẳng bàn tay khổng lồ.
Rầm!
Quyền ấn vỡ nát, Lâm Tòng Vân cũng rơi xuống.
Đánh không lại!
Bàn tay đã áp sát đỉnh đầu.
Nếu nó rơi xuống, không chỉ Thương Kiếm Tông hóa thành tro bụi mà tất cả mọi người đều phải chết.
Đúng lúc ấy, Kiếm Huyền bỗng nhắm mắt lại.
Một khắc sau, một thanh kiếm hư ảo xuất hiện phía trên y, kiếm minh như sấm rền vang dội ở chân trời.
Khi Kiếm Huyền mở bừng mắt, thân hình y đã biến mất tại chỗ, kiếm quang cắm phập vào bàn tay khổng lồ, khiến nó tan tành trong một tiếng nổ.
Thân hình người đàn ông tóc trắng bỗng lóe lên.
Chỉ nghe ruỳnh một tiếng, Kiếm Huyên đã bay vút ra ngoài tận mấy trăm trượng, loạng choạng dừng lại với một vết chưởng in hằn trên ngực.
Người đàn ông tóc trắng hờ hững nói: “Nếu cho ngươi thêm mười năm nữa để đột phá Đại Kiếm Tiên thì phân thân này của ta quả thật không thể làm gì được.
Đáng tiếc bây giờ ngươi vẫn quá yếu!"
Vừa nói xong, ông ta đã biến mất với tốc độ không ai nhìn thấy được.
Ầm!
Kiếm Huyền lại bay ra ngoài với cơ thể chi chít vết rạn.
Nếu phải ăn thêm một chưởng nữa, y sẽ không thoát khỏi kết cục tan xương nát thịt.
Bỗng nhiên, một tiếng gầm phẫn nộ vang lên: “Tế trận!"
Đó là giọng của Cố sư thúc.
Nàng vừa dứt lời, mặt đất Thương Kiếm Tông rung lắc dữ dội.
Một đài tế hình tròn bỗng xuất hiện, lơ lửng trên không trung, đứng trên đó là Liên Bút Hiền, Việt Kỳ, Cố sư thúc, Chiến Thiết, Trần Bắc Hàn và Thương Huyền.
.
650: Bảo Ngươi Đi Thì Đi Ngay Đi!
Trên bệ đài, sáu người cầm trường kiếm kề sát giữa lông mày, từng luồng kiếm ý không ngừng trào ra từ trong cơ thể họ, mà trên bãi đất cao kia bỗng nhiên tập trung vô số kiếm quang!
Trảm Tiên Kiếm Trận!
Đây là đại trận mà Kiếm Chủ Thương giới để lại cho Thương Kiếm Tông dùng tự vệ!
Nó cũng là lá bài tẩy mạnh nhất của Thương Kiếm Tông hiện nay!
Lúc đầu họ không muốn sử dụng, nhưng thực lực của người đàn ông tóc trắng này quá mạnh, nếu không dùng nữa thì có thể sẽ không có cơ hội dùng! Trên không trung, người đàn ông tóc trắng để tay phải ở sau lưng, mặt không cảm xúc, mà một lực lượng đang lặng lẽ ngưng tụ trong lòng bàn tay ông ta!
Ở bên khác, đám người Lục tôn chủ đã lui sang một bên!
Thật ra họ cũng không muốn triệu hoán người đàn ông tóc trắng này.
Vì đây là người mà họ dùng để chuẩn bị đối phó với cô gái bí ẩn.
Tiếc là hai người Lâm Tòng Vân ra sức bảo vệ Diệp Huyên, họ không thể không sử dụng lá bài tẩy này!
Có thể nói giờ đây cả hai bên đều đã sử dụng lá bài tẩy của mình!
Lúc này người đàn ông tóc trắng nhìn như đã áp đảo Thương Kiếm Tông, nhưng trong lòng Lục tôn chủ vẫn có chút lo lắng.
Bởi vì cô gái bí ẩn kia vẫn chưa xuất hiện!
Cảm giác cô gái đó mang lại cho gã ta... quá đáng sợ! Mà bây giờ cô gái đó vẫn chưa xuất hiện!
Đây là điều gã ta lo lắng nhất!
Cách đó không xa, vẻ mặt của Lâm Tòng Vân và Tần Trấn cũng hơi khó coi, hiển nhiên hai người cũng không ngờ thực lực của người đàn ông tóc trắng này lại kinh khủng tới vậy!
Sau nháy mắt im lặng, Lâm Tòng Vân trầm giọng nói: “Liên Minh Hộ Giới đã quyết tâm giết hắn, chúng ta nhất định phải thông báo với bên trên, nếu không thì chàng trai kia có thể sẽ chết ở thế giới này!”
Tần Trấn nói với giọng nặng nề: “Ngươi về đi!”
Lâm Tòng Vân lắc đầu: “Ông về đi, ta ở lại đây bảo vệ hắn!”
Tần Trấn còn muốn nói gì đó, nhưng Lâm Tòng Vân lại lắc đầu: “Không nên lãng phí thời gian! Đi mau!” . đam mỹ hài
Tần Trấn nhìn Lâm Tòng Vân: “Cẩn thận! Ta sẽ quay lại nhanh thôi!”
Nói xong, ông ta xoay người biến mất ở phía chân trời mênh mông.
Một tháng!
Lâm Tòng Vân nhìn phía chân trời, trong mắt có chút lo lắng. Họ phải mất một tháng để đi từ Linh Hư Tinh Cung đến đây!
Mà nếu Tần Trấn trở về, sau đó dẫn người đến, nói cách khác thì ít nhất phải hai tháng!
Thời gian hai tháng!
Lâm Tòng Vân liếc nhìn người đàn ông tóc trắng ở phía chân trời. Ông ta chỉ là một phân thân, nếu bản chủ xuất hiện ở đây, họ hoàn toàn không có cách nào đối kháng với đối phương!
Lâm Tòng Vân lắc đầu thở dài, dù thế nào thì giờ cũng chỉ có thể cố gắng hết sức!
Ở phía dưới, trên bệ đài, phía trên đỉnh đầu sáu người đã ngưng tụ ra sáu thanh quang kiếm hư ảo từ lúc nào chẳng hay, mà lúc này kiếm ý của sáu người trên bệ đài cũng ngưng tụ lại với nhau!
Sáu loại kiếm ý hoà vào nhau!
Sau một chớp mắt yên lặng, Trần Bắc Hàn chợt quát lên: “Xuất kiếm!”
Dứt lời, sáu người đồng thời chỉ lên trời.
Vèo vèo vèo vèo vèo vèo!
Sáu thanh kiếm hư ảo trên đỉnh đầu sáu người đột nhiên hoá thành một tia kiếm quang phóng lên trời, chém thẳng về phía người đàn ông tóc trắng!
Không gian ở những nơi mà sáu tia kiếm quang đi qua đều bị xé rách!
Người đàn ông tóc trắng trên không trung mặt không cảm xúc, tay phải ông ta thả ra, sau đó ông ta đột nhiên vỗ xuống!
Ầm ầm!
Cả chân trời run rẩy kịch liệt, vô số người lập tức cảm thấy choáng đầu hoa mắt.
Trên không trung, một lực lượng mạnh mẽ đè lên sáu tia kiếm quang kia, ngay sau đó từng làn sóng đáng sợ dao động ra xung quanh. Mà phía dưới, vô số toà nhà của Thương Kiếm Tông bắt đầu nứt toác ra từng khúc, không chỉ vậy, ngay cả mặt đất cũng đang bắt đầu rạn nứt!
Nhưng vào lúc này, sáu tia kiếm quang ở phía chân trời vỡ ầm ầm, chúng hoá thành kiếm khí bắn tung toé ra xung quanh!
Thua!
Diệp Huyên ở phía xa chậm rãi siết chặt tay, mà lúc này, một giọng nói bỗng nhiên vang lên trong đầu hắn: “Rời đi, lập tức! Càng xa càng tốt!”
Giọng của Việt Kỳ!
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía bệ đài cách đó không xa. Giờ phút này, sắc mặt Việt Kỳ tái nhợt, máu liên tục tràn ra khỏi khoé miệng.
Rời đi?
Diệp Huyên lắc đầu, sao hắn có thể rời đi vào lúc này?
Hơn nữa hắn cũng không đi được!
Bởi vì người đàn ông tóc trắng kia chắc chắn sẽ không để hắn đi! Đối phương muốn tiêu diệt Thương Kiếm Tông, cũng muốn giết hắn!
Trên không trung, người đàn ông tóc trắng liếc nhìn đám người Trần Bắc Hàn ở phía dưới: “Trảm Tiên Kiếm Trận... Cũng không tầm thường! Nếu ta đoán không lầm, dưới bệ đài này có kiếm ý của tổ sư Thương Kiếm Tông ngươi để lại, tiếc thay các ngươi không có cách dẫn nó ra, đúng không?”
Trần Bắc Hàn trên bệ đài nhìn thẳng vào người đàn ông tóc trắng: “Nếu có bội kiếm của tổ sư và dẫn kiếm ý của ông ấy ra, phân thân của ngươi có thể bị tiêu diệt ngay lập tức!”
Người đàn ông tóc trắng cười nói: “Tiếc là ngươi không có!”
Mấy người Trần Bắc Hàn cũng vô cùng kinh ngạc, họ đều không ngờ Diệp Huyên lại có bội kiếm của Kiếm Chủ Thương giới!
Diệp Huyên cười ngượng ngùng: “Chuyện này nói ra thì dài lắm!”
Trần Bắc Hàn khẽ gật đầu: “Trước tiên không nói chuyện này!”
Nói xong, y nhìn Diệp Huyên: “Cậu dùng thanh kiếm này dẫn toàn bộ kiếm ý trong kiếm trận ra ngoài!”
Dứt lời, y nhìn sang đám người Việt Kỳ: “Bắt đầu!”
Sáu người quay lại vị trí cũ, còn Diệp Huyên thì đứng chính giữa.
651: Diệp Huyên... Hãy Đợi Đấy
Trần Bắc Hàn chợt hét lên: “Bắt đầu!”
Ầm!
Trên đỉnh đầu sáu người lập tức ngưng tụ ra một thanh kiếm hư ảo khổng lồ!
Cùng lúc đó, kiếm ý của sáu người cũng xuất hiện trên bệ đài, mà kiếm Liên Tú trong tay Diệp Huyên bắt đầu run rẩy dữ dội. Không chỉ kiếm trong tay hắn, ngay cả bệ đài cũng bắt đầu rung lắc điên cuồng như có thứ gì đó sắp đi ra! Người đàn ông tóc trắng trên không trung khẽ chau mày, tay phải ông ta chậm rãi siết lại, một lực lượng lặng lẽ ngưng tụ trong lòng bàn tay ông ta!
Nhưng lúc này, Trần Bắc Hàn trên bệ đài đột nhiên quát: “Tụ!”
Dứt lời, sáu thanh kiếm trên đỉnh đầu sáu người lặng lẽ ngưng tụ, lúc này một luồng kiếm ý mạnh mẽ ào về phía Diệp Huyên như thác lũ. Những kiếm ý này không tiến vào cơ thể hắn mà hội tụ vào thanh kiếm Liên Tú trong tay hắn!
Keng!
Một tiếng kiếm reo bỗng nhiên vang vọng khắp chân trời!
Toàn thân Diệp Huyên run rẩy, giờ phút này hắn cảm thấy thanh kiếm trong tay mình ẩn chứa sức mạnh vô tận!
Lúc này hắn có lòng tin, lòng tin có thể phá vỡ bầu trời này chỉ trong một nhát kiếm! Trần Bắc Hàn ở bên cạnh đột nhiên nhìn hắn, y thét lên: “Xuất kiếm!”
Diệp Huyên đâm lên trời, kiếm trong tay hắn hoá thành một tia kiếm quang rồi phóng thẳng lên cao. Giờ phút này, dưới sự gia tăng kiếm ý của Kiếm Chủ Thương giới, kiếm Liên Tú đã vượt xa phạm vi bậc Thiên, chiêu kiếm này sẽ đâm thủng bầu trời.
Nhìn thấy sự khủng khiếp của chiêu kiếm này, vẻ mặt của đám người Lục tôn chủ cách đó không xa lập tức trở nên nghiêm túc.
Trên không trung, người đàn ông tóc trắng nheo mắt lại, ông ta đột nhiên biến mất, sau đó một tàn ảnh rơi nhanh xuống từ không trung. Khi tới phía trước thanh kiếm này, ông ta chợt tung một chưởng.
Chưởng và kiếm vừa tiếp xúc nhau, trời đất rung chuyển kịch liệt!
Ầm ầm!
Bệ đài ở phía dưới bật nát, vô số kiếm quang bắn tung toé khắp nơi. Cùng lúc đó, cả Thương Kiếm Phong cũng đang bắt đầu sụp đổ, xung quanh cực kỳ bừa bộn!
Mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông tóc trắng trên không trung!
Lúc này người đàn ông tóc trắng lẳng lặng đứng trên không trung, ông ta mặt không cảm xúc như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng trong lòng đám người Lục tôn chủ lại nảy lên một chút lo lắng!
Trên không trung, người đàn ông tóc trắng nhìn xuống Diệp Huyên ở phía dưới: “Sao ngươi lại có bội kiếm của hắn?”
Diệp Huyên trên bệ đài nhếch mép cười: “Ông đoán xem!”
Người đàn ông tóc trắng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên: “Yên tâm, ngươi chắc chắn phải chết!”
Dứt lời, cơ thể ông ta bắt đầu dần dần trở nên hư ảo!
Thấy thế, mọi người của Thương Kiếm Tông lập tức thở phào nhẹ nhõm!
Còn bên Liên Minh Hộ Giới thì sa sầm nét mặt!
Không ngờ chiêu kiếm đó lại đánh tan phân thân này!
Khi phân thân của người đàn ông tóc trắng sắp biến mất, ông ta bỗng lên tiếng: “Diệp Huyên... Hãy đợi đấy!”
Nói xong, ông ta hoàn toàn biến mất trên không trung!
Ở bên khác, đám người Lục tôn chủ lặng lẽ rút lui.
Mấy người Trần Bắc Hàn cũng không ngăn cản, vì giờ đây họ cũng không cản đối phương lại được, trừ phi là muốn cá chết lưới rách!
Sau khi đám người Liên Minh Hộ Giới rút lui, những cao thủ vây xem chung quanh cũng lần lượt bỏ đi.
Thương Kiếm Tông thắng!
Chẳng mấy chốc tin tức này đã truyền khắp Trung Thổ Thần Châu như bệnh dịch.
Tất cả các thế lực đều kinh ngạc!
Hiển nhiên họ cũng không ngờ Thương Kiếm Tông sẽ thắng!
Phải biết rằng hiện nay Liên Minh Hộ Giới vẫn là thế lực lớn số một ở Thanh Thương giới! Hơn nữa lần này họ còn điều động nhiều cao thủ như vậy!
Nhưng Thương Kiếm Tông lại thắng!
Quá kịch tính!
Nói tới đây thì hắn dừng lại.
Trần Bắc Hàn nhìn Diệp Huyên, nhẹ giọng nói: “Nếu cậu không muốn nói thêm, chúng ta cũng không ép buộc! Nhưng kiếm của tổ sư nằm trong tay cậu có thể là do ý trời. Kể từ bây giờ, cậu sẽ là Tông chủ đời kế tiếp của Thương Kiếm Tông ta. Ta...”