*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dứt lời, nàng ta xoay người đi về phía xa.
Diệp Huyên nhìn về phía người đàn ông áo xanh: “Cha, cha làm gì thế?”
Người đàn ông cười hì hì: “Tiểu tử, nha đầu này rất được, con có thể nắm bắt cơ hội!”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Cha làm thế con rất khó xử!”
Người đàn ông áo xanh hơi khó hiểu: “Khó xử cái gì?”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Trước giờ luôn là người ta theo đuổi con, người lại bảo con đi theo đuổi người ta…”
Người đàn ông áo xanh đá một cú vào mông Diệp Huyên, cười mắng: “Con đừng có làm ra vẻ với ông đây, mau cút đi!”
Diệp Huyên vỗ mông một cái, biến mất ở phía xa tựa như một làn khói.
Mục lão đột nhiên cười nói: “Dương huynh, chúng ta uống mấy chung không?”
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Đi!”
Lúc này, Nhị Nha đột nhiên hỏi: “Dương ca, bọn muội có thể đi chơi không?”
Người đàn ông áo xanh trừng cô bé: “Không được!”
Dứt lời, y vung tay phải, mọi người lập tức biến mất.
…
Trên đường đi, A Mộc Liêm không nói một lời.
Mà Diệp Huyên phát hiện, người của Khai Thiên tộc đều rất kính trọng A Mộc Liêm, người nào nhìn thấy nàng ta cũng đều dừng lại hành lễ, trong đó có cả một vài ông lão thực lực rất mạnh!
Diệp Huyên cất lời: “A Mộc Liêm cô nương, cô có thể nói sơ qua về Thánh Địa này không?”
A Mộc Liêm nói: “Là nơi tu luyện!”
Diệp Huyên sửng sốt: “Chỉ thế thôi sao?”
A Mộc Liêm gật đầu: “Đúng thế! Nhưng không phải một nơi tu luyện bình thường, có lẽ sẽ giúp đỡ được cho công tử!”
Diệp Huyên cười: “Phụ thân ta cũng nói thế, ta thấy hơi mong đợi rồi đây!”
Hai người nhanh chóng đi tới trước một hang núi.
Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người, ông lão nhìn Diệp Huyên, sau đó nhìn về phía A Mộc Liêm, A Mộc Liêm nói: “Mở tầng cuối cùng ra!”
Ông lão gật đầu: “Được!”
Sau đó, ông lão xoay người đọc thần chú, không gian xung quanh dần rung lên.
Diệp Huyên quan sát xung quanh, hắn nhanh chóng phát hiện rất nhiều không gian Duy Độ xuất hiện!
Không phải Duy Độ bình thường!
Sắc mặt Diệp Huyên dần trở nên nặng nề!
Thì ra nơi này khác với vũ trụ hắn ở!
Lúc này, ông lão lên tiếng: “Diệp công tử, mời!”