*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong thế giới tầng chín, Diệp Huyên vẫn đang điên cuồng tu luyện thuật rút kiếm!
Lúc này, hắn càng tu luyện càng hưng phấn!
Vì hắn phát hiện, thuật rút kiếm này thật sự rất kinh khủng!
Đặc biệt là sau khi chồng chéo, lực lượng mà nó bộc phát ra thật sự có thể huỷ thiên diệt địa!
Mà bây giờ, hắn đã có thể chồng chéo mười sáu tia kiếm khí!
Mười sáu tia kiếm khí chồng lên nhau!
Thuật rút kiếm của hắn hiện tại đã thật sự biến chất rồi!
Một kiếm của hắn chém xuống đã đủ để giết chết một cường giả Diệt Thần Cảnh trong nháy mắt…
Nhưng đây không phải mục đích của hắn!
Mục đích của hắn là có thể tác động đến cường giả Ý Cảnh!
Mà muốn tác động cường giả Ý Cảnh thì nhất định phải có năng lực trảm diệt thời gian, nhưng thuật rút kiếm của hắn bây giờ vẫn không thể làm tổn hại đến thời gian Duy Độ!
Vẫn chưa đủ!
Tiếp tục điên cuồng tu luyện!
Dù sao có tử khí Hồng Mông của Tiểu Bạch, cho dù mệt mỏi thế nào cũng có thể nhanh chóng hồi phục thể lực!
Thời gian dần trôi qua!
Người đàn ông áo xanh vẫn không rời đi, y ở bên cạnh hướng dẫn, hơn nữa còn đích thân làm mẫu.
Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên dừng lại, hắn nằm dưới đất, hoàn toàn thả lỏng cơ thể.
Vô cùng mệt mỏi!
Chiêu kiếm hắn vừa chém ra đã chồng chéo hai mươi chín tia kiếm khí!
Sau khi chém ra chiêu kiếm này, hắn cảm thấy lực lượng trên người mình như bị rút sạch, không còn chút sức lực nào cả!
Người đàn ông đi tới trước mặt Diệp Huyên: “Cảm thấy đến giới hạn rồi sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Có lẽ đã đến giới hạn của con rồi!”
Nhưng người đàn ông áo xanh lại lắc đầu: “Vẫn chưa!”
Diệp Huyên sửng sốt.
Người đàn ông cười nói: “Con vẫn có thể làm tốt hơn!”
“Còn có thể làm tốt hơn?”
“Đúng vậy! Thế nào là giới hạn? Giới hạn là để bức phá! Con phải ép mình một chút!”