Ở một nơi nào đó trong vũ trụ, người phụ nữ thần bí thu tầm mắt về khi nhận ra giọt máu của mình đã trở lại Bất Tử Đế tộc.
Mộ Niệm Niệm hỏi: “Thế nào rồi?"
"Ta đã báo cho Bất Tử Đế tộc. Về phần làm thế nào thì phải xem họ”.
Advertisement
Bà khẽ đáp, dõi mắt nhìn về phương xa: “Việc cần kíp bây giờ là phải tìm ra hắn cho bằng được”.
Sau đó bà biến mất.
Advertisement
Đồ chỉ lạnh lùng nhìn về phía xa, không biết đang nghĩ gì.
Mộ Niệm Niệm nói: “Đồ cô nương, kẻ địch hiện nay của chúng ta là pháp tắc Tai Ách và thế lực bí ẩn sau lưng ả”.
Thấy đối phương im lặng, nàng ta tiếp lời.
"Đi thôi”.
Sau đó hóa thành kiếm quang biến mất.
Đồ đứng im lặng một hồi rồi cũng đi theo.
...
Diệp Huyên đang ngự kiếm, lao đi vùn vụt trong vũ trụ, hốt hoảng cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm đang ập đến ngày càng mãnh liệt.
.
Như nghĩ đến điều gì, hắn hỏi: “Tiểu Ách, đối phương có còn cách chúng ta xa không?"
Tiểu Ách đáp: “Nếu dừng lại, ả ta sẽ đuổi kịp trong mười hơi thở đó!"
Mười?
Diệp Huyên lập tức đanh mặt. Hắn chỉ có thời gian trong mười hơi thở mà thôi!
Bỗng dưng hắn ngẩng đầu nhìn vào sâu trong vũ trụ khi cảm nhận được khí tức của sự sống.
Có người ở đó!
Diệp Huyên lập tức đẩy nhanh tốc độ.
Không lâu sau khi hắn biến mất, một cô gái bỗng dưng xuất hiện.
Mục Tiểu Đao lia mắt nhìn về nơi xa, cười hỏi: “Trốn ư? Ta thích nhất là trò mèo vờn chuột đấy!"
Vừa nói xong, ả ta đã biến đi mất dạng.
Diệp Huyên vừa đặt chân vào tinh vực có sự sống thì đã thấy một người thanh niên xuất hiện.
"Kẻ nào dám xông vào Đại Thiên giới! Không muốn...”
Tiếng gào thét của gã ta ngưng bặt khi bị một thanh kiếm đặt trước trán, hai mắt trợn to khi thấy Diệp Huyên: “Đại... đại ca... Ngài qua đi ạ! Ta chưa nhìn thấy gì hết!"
Diệp Huyên ngẩn ra, đoạn cả giật quát: “Ngươi hèn thế này luôn hả?"