Phong ấn trên mặt giếng vỡ vụn, để một luồng khí tức kh ủng bố phóng lên tít trời cao. Người phụ nữ thoáng kinh ngạc: “Thú vị đây”.
Sắc mặt Thượng Thần càng lúc càng nghiêm trọng.
Uy lực của khí tức kia cũng khiến Diệp Huyên nghiêm mặt.
Advertisement
Sau đó, một người đàn ông áo đen chậm rãi bay lên từ dưới giếng. Toàn thân ông ta là những sợi xích đen tuyền, giữa trán còn có một ấn ký màu máu.
Khi ông ta mở bừng mắt, những sợi xích ấy lập tức vỡ vụn, nhưng ấn ký lại không mất đi.
Advertisement
Ánh mắt ông ta đặt lên người phụ nữ thần bí: “Ngươi là người phá vỡ phong ấn”.
Bà ta gật đầu: “Đúng vậy”.
Người đàn ông nhếch môi: “Ta cho phép ngươi thần phục ta”.
Sắc mặt Thượng Thần trở nên quái dị.
Diệp Huyên đi đến nói với Người phụ nữ: “Hình như tên này không để bà vào mắt ấy”.
“Thiếu đòn thôi”.
Bà ta chỉ cười, sau đó biến mất tại chỗ. Đồng tử người đàn ông kia co rụt lại, vung tay đón đỡ.
Oành!
Ông ta lui lại hơn nghìn trượng, sau khi dừng lại thì nhìn người phụ nữ, nhếch mép cười nhạo.
“Ngươi vừa bỏ lỡ một cơ hội thay đổi số phận đấy”.
Sau đó ông ta biến mất, mà người phụ nữ lại tung quyền ra gần như cùng lúc.
Uỳnh!
Một bóng mờ cấp tốc lùi lại hơn ngàn trượng.
Khi dừng lại, chỉ thấy khắp cơ thể người đàn ông đã trải rộng vết rạn.
Ánh mắt ông ta nhìn người phụ nữ với vẻ nghiêm trọng: “Ngươi là ai?”
Bà ta chỉ nhấc chân bước một bước duy nhất, vậy mà đã xuất hiện trước mặt ông ta. Đồng tử ông ta rụt lại, đang muốn tấn công thì đã bị một bàn tay thộp lấy yết hầu. Theo đó là một luồng sức mạnh khổng lồ khóa cứng toàn thân, khiến ông ta không tài nào cục cựa.