Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 5475




Cô gái trong màn sáng nhìn hắn: “Ngươi muốn không?”  

Diệp Huyên lắc đầu: “Ta còn rất nhiều chuyện phải làm!”  

Cô gái gật đầu, nhẹ giọng nói: “Bây giờ ngươi cũng không tiện đến đây!”  

Dứt lời, nàng im lặng một lát rồi nói tiếp: “Có cần ta giúp gì không?”  

Advertisement

Diệp Huyên chớp mắt: “Giúp gì cũng được ư?”  

Cô gái cười đáp: “Ngươi có thể nói ta nghe thử!”  

Advertisement

Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Ta có khá nhiều kẻ thù… Hơn nữa đều rất mạnh…”  

Cô gái gật đầu: “Hiểu rồi!”  

Diệp Huyên chớp mắt: “Hiểu rồi?”  

Cô gái nhìn về phía Đệ Cửu: “Truyền lệnh xuống, bảo tất cả đệ tử Ngân Hà Tông đang thăm dò ở tinh tế lập tức chạy đến vũ trụ của ngươi, sau đó nghe theo lệnh của hắn vô điều kiện!”  

Đệ Cửu gật đầu: “Đã hiểu!”  

Diệp Huyên: “…”  

Cô gái nhìn về phía Diệp Huyên với nét mặt phức tạp: “Sống cho tốt đấy!”  

Dứt lời, màn sáng dần trở nên mờ ảo.  

Diệp Huyên nhìn về phía Đệ Cửu, Đệ Cửu trầm giọng nói: “Năng lượng của ta sắp không đủ rồi!”  

Diệp Huyên gật đầu: “Đệ Cửu cô nương, ta còn rất nhiều chuyện phải xử lý, người đi cùng ta không?”  

Đệ Cửu cười nói: “Tạm thời không được! Thứ nhất, ta phải bổ sung năng lượng, thứ hai, ta phải liên lạc với đệ tử Ngân Hà Tông ở nơi này, đợi khi bọn họ đều đến ta sẽ đi tìm ngươi! Ngươi thấy được không?”  

Diệp Huyên gật đầu, cười nói: “Được!”  

Đệ Cửu cất lời: “Vậy thì sau này gặp lại!”  

Diệp Huyên cười đáp: “Sau này gặp lại!”  

Dứt lời, hắn và Lan Nhược xoay người rời đi.  

Sau khi rời khỏi Ngân Hà Tông, Diệp Huyên xoay người nhìn lại, lúc này Ngân Hà Tông lại biến mất rồi!  

Lan Nhược ở bên cạnh Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Diệp công tử, thân thế của ngươi thật không đơn giản!”  

Diệp Huyên lắc đầu cười khẽ: “Lan Nhược cô nương, nếu ta nói với người cả ta cũng không biết thân thế của mình, người có tin không?”  

Lan Nhược nhìn về phía Diệp Huyên: “Tin!”  

Diệp Huyên sửng sốt.  

Lan Nhược cười nói: “Diệp công tử không có lý do gì phải lừa gạt ta cả, đúng không?”  

Diệp Huyên cười nói: “Đúng! Chúng ta đi thôi!”  

Hắn im lặng một lát rồi lại nói: “Xin lỗi, để Lan Nhược cô nương đi theo ta một chuyến vô ích rồi!”  

Lan Nhược lắc đầu: “Hôm nay ta cũng thu hoạch được khá nhiều thứ rồi!”